Diệu Tinh nhìn Tiêu Lăng Phong, những lời như vậy mà anh ta có thể nói ra được sao.
“Tiêu Lăng Phong, anh còn là người sao?” Hạ Cẩm Trình vô cùng tức giận quát. “Đến lúc nào thì anh mới có thể tỉnh ra, mới có thể biết được, người anh yêu là một người phụ nữ một như thế nào.”
“Cẩm Trình, em biết em sai rồi, anh đừng như vậy có được không…” Đường Nhã Đình không ngừng cầu xin. “Diệu Tinh, tôi biết sai thật rồi, chỉ cần cô tha thứ cho tôi, cô muốn tôi làm gì tôi cũng làm!” Đường Nhã Đình hèn mọn nói.
“Tôi tha thứ cho cô, để cô có thể yên tâm thoải mái gây ra những tổn thương gấp bội cho tôi, có phải không…” Diệu Tinh khẽ cười.
“Trình Diệu Tinh, em phải biết rõ, Nhã Đình cảm thấy áy náy mới cầu xin sự tha thứ của em!” Tiêu Lăng Phong không vui cau mày lại..
“Nên thái độ của các người căn bản không hề quan trọng!” Diệu Tinh nói. “Nếu đã là như vậy thì các người cần gì phải làm những điều dư thừa nữa?” Diệu Tinh thắc mắc.
“Diệu Tinh…” Đường Nhã Đình ấm ức mếu máo, sau đó ho nhẹ một tiếng.
“Nhã Đình, em sao vậy?” Thấy Đường Nhã Đình ho khan, Tiêu Lăng Phong khẩn trương đỡ cô ta lên giường. “Diệu Tinh sẽ tha thứ cho em, đừng suy nghĩ lung tung. Bây giờ điều quan trọng nhất là em phải nghỉ ngơi cho thật tốt, có biết không?” Anh dịu dàng nhắc nhở.
Diệu Tinh cảm thấy tình cảnh trước mắt rất là châm chọc, chuyện như nhau, nhưng vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-hai-diep/1997734/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.