Editor: ViVu 
Tiêu Lăng Phong đứng bên ngoài phòng bệnh, lưỡng lự thật lâu, cũng không có dũng khí bước vào cánh cữa kia… Tay nâng lên rồi lại để xuống, lặp đi lặp lại rất nhiều lần, cuối cùng vẫn gõ nhẹ cửa một cái, sau đó đẩy cửa đi vào. 
Trong phòng bệnh, vang lên tiếng cười khẽ hiếm có của Diệu Tinh, âm thanh khe khẽ lại thật dễ nghe, tựa như tiếng chuông gió treo ngoài cửa sổ. 
Diệu Tinh tựa vào giường, Alex đang đút ít cháo cho cô, thỉnh thoảng, anh ta còn thân mật lau khóe môi cho cô, Diệu Tinh ngượng ngùng mỉm cười. Họ cười nói, hình như vẫn chưa nhận ra sự xuất hiện của Tiêu Lăng Phong. 
Tay Tiêu Lăng Phong để trong túi quần, siết thật chặt, tình cảnh ấm áp trước mắt này, nhìn thật chướng mắt, cho tới bây giờ, Diệu Tinh chưa từng cười với anh, chớ đừng nói chi là dịu dàng trò chuyện cùng anh. 
“… Diệu Tinh.” Cổ họng Tiêu Lăng Phong như bị gì đó chặn lại, thật lâu sau mới phát ra âm thanh. 
Nghe giọng Tiêu Lăng Phong, trong nháy mắt nụ cười của Diệu Tinh đã thu lại, nhìn Tiêu Lăng Phong, các ngón tay ở dưới chăn của cô vô thức siết chặc lại. 
Đột nhiên trở nên yên tĩnh làm cho bầu không khí trong phòng bệnh có vẻ lúng túng. Alex nhìn thấy Tiêu Lăng Phong thì đứng dậy. 
“Thế nào? Tiêu thiếu gia, tới nhìn xem Diệu Tinh bị anh hại thê thảm đến mức nào sao?” 
“Diệu Tinh, em có khỏe không?” Không muốn để ý đến Alex. Tiêu Lăng Phong đi về phía 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-hai-diep/1997725/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.