Editor: ViVu 
Đoàng đoàng đoàng!!! Tiếng súng hỗn loạn, mùi máu tươi tanh nồng còn có cả, họng súng đen ngòm… Trong đêm đen, cô trốn chạy, thế nhưng lại không có cách nào thoát khỏi sự truy kích từ phía sau. 
“Đừng.” Diệu Tinh thì thầm, bàn tay nhỏ bé bất an nắm chặt tấm chăn. “Đừng bắn.” Cô lo lắng lắc đầu. “Đừng!!!” Cô sợ hãi thét lên, tỉnh lại. 
Xung quanh là một màu trắng xóa. Bên tai vẫn còn vang lên tiếng mưa rơi ào ào. Diệu Tinh hoảng sợ nuốt nước miếng, đây là đâu? Mình đã chết rồi sao? Tựa như bất thình lình nghĩ đến chuyện gì đó. Cô sờ loạn trên mặt mình. Nhìn ngón tay. Cũng không có vết máu. Cô mới thở phào nhẹ nhõm. 
“Diệu Tinh, rốt cuộc em đã tỉnh!” Mộ Sở bước vội quam cầm bàn tay run rẩy của Diệu Tinh. “Em khỏe không?” 
Lồng ngực Diệu Tinh phập phồng theo từng nhịp thở dồn dập, cô sững sờ nhìn người đàn ông trước mặt. 
“Diệu Tinh, em sao vậy, anh là Alex!” Mộ Sở nói tiếp. 
“Alex?” Diệu Tinh hỏi, cho nên, đây không phải là Mộ Thần, cho nên… Mình còn sống. Cô đỡ trán. 
“Diệu Tinh, em ổn không?” Mộ Sở lo lắng hỏi. Có phải bị kinh sợ quá mức hay không. 
“Em không sao, không có gì!” Diệu Tinh lắc đầu một cái, trí nhớ hỗn loạn, một tia sáng hiện lên. Hình như lại nghe thấy âm thanh viên đạn đâm xuyên vào da thịt, cô có thể xác định, những thứ này không phải là mộng. Mới vừa cúi đầu, đột nhiên ngẩng đầu lên. “Alex, Tiêu Lăng Phong thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-hai-diep/1997702/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.