Diệu Tinh để chân trần như vậy đi ở trên đường, bàn chân nhỏ nhắn tinh xảo giẫm ở trên đường còn có lưu lại ánh mặt trời ấm áp. 
Thật ấm áp quá! Diệu Tinh vén mái tóc dài ra sau vành tai, trên mặt không có một chút trang điểm, nhưng vẻ thanh tân của cô làm cho người ta không nhịn được mà phải nhìn lâu thêm mấy lần. 
Trong lòng Diệu Tinh lúc này nỗi đau đớn cùng mất mác vẫn đang lấp kín tràn đầy như cũ. Những lời nói nhục mạ lẫn vẻ mặt khinh thường của Tiêu Lăng Phong giống như một tảng đá đè ép khiến cô không cách nào hô hấp nổi. 
Nhã Đình, Nhã Đình... giọng nói của Tiêu Lăng Phong cứ vang vọng thật lâu ở bên tai. @MeBau*diendan@leequyddonn@ Rõ ràng không nên quan tâm, nhưng mà tại sao, khi nghe thấy từ trong miệng của anh gọi tên của người khác, thì trong lòng cô lại thấy khổ sở không chịu nổi như vậy, không, phải là đau đến mức khó có thể chịu được. 
Tiêu Lăng Phong, anh luôn mồm luôn miệng kêu tên Đường Nhã Đình, rõ ràng anh vẫn chưa quên được cô ta, vậy mà anh lại làm ra chuyện như vậy đối với tôi! Vậy anh coi tôi là cái gì đây, đây chính là tình yêu của anh đối với Đường Nhã Đình hay sao? Mặc dù cô ta làm ra nhiều chuyện sai qua đáng như thế, vậy mà, anh cũng có thể không thèm để ý chút nào sao? 
Diệu Tinh chua xót nghĩ tới, thời điểm nước mắt ở trong tròng mắt sắp rơi xuống, người cô đột nhiên cứng đờ. Trình Diệu Tinh, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-hai-diep/1997635/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.