Diệu Tinh có một chút bối rối. Giờ phút này, bọn họ nhất định chờ nhìn cô bị bêu xấu, chính là chờ nhìn cô trở thành chuyện cười đi! "Buông tay." Giọng nói của Diệu Tinh nghe run rẩy. 
Tay của Mộ Sở nắm lấy Diệu Tinh chặc hơn. Nhìn bộ dáng quật cường của Diệu Tinh, Mộ Sở giận đến phát điên. 
Tay Diệu Tinh bị lôi kéo, cô cảm giác được quần áo của mình đang bị tuột xuống. Diệu Tinh kích động kêu một tiếng, nhưng lại không thể nào tránh ra được khỏi tay Mộ Sở. Trên người cô lạnh như băng một mảnh. Diệu Tinh tuyệt vọng nhắm đôi mắt lại: "Buông tay!" Nước mắt rơi vào, tựa như lọt vào trong lòng Mộ Sở,. đau đớn hết lần này đến lần khác. 
"Mộ Sở anh buông tay ra!" Diệu Tinh đột nhiên kích động thét lên. Cô tức giận đến mức phát run người. Mộ Sở đã tóm được váy áo chảy xuống trong tay của cô. Cứ cứng đờ như vậy, sau một khắc, váy áo của Diệu Tinh y phục cứ thế liền bị kéo xuống. 
"Diệu… Diệu Tinh em nói gì?" Mộ Sở hỏi. Sau đó nhìn váy áo của Diệu Tinh trong tay của mình, anh chợt cả kinh! Vốn dĩ anh muốn lột bỏ váy áo của Diệu Tinh, vốn dĩ, anh muốn làm nhục Diệu Tinh, nhưng khi nhìn thấy nước mắt của cô thì anh lại cảm thấy không đành lòng. 
Diệu Tinh tuyệt vọng nhắm ánh mắt lại! Mộ Sở hốt hoảng quấn lại váy áo quanh trên người Diệu Tinh. diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn "Diệu Tinh. Thật xin lỗi, anh…anh…” 
"Hiện tại tôi đã cởi hết ra rồi đấy, anh có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-hai-diep/1997631/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.