Bởi vì tức giận mà thân thể Diệu Tinh phát run. Trong mắt của cô hàm chứa đầy nước mắt, nhưng lại quật cường không để cho nó rơi xuống. Mộ Sở nhìn Diệu Tinh. Hãy mặc sức ghét tôi đi! Diệu Tinh cho dù là em hận tôi cũng rất tốt! Ít nhất, nhiều năm sau em còn có thể nhớ tới một người, một người mà em đã từng khắc sâu oán hận như vậy.
"Mộ Sở, về sau anh đừng bao giờ nói anh là em trai của Mộ Thần nữa, anh không xứng với…" Diệu Tinh cắn răng run rẩy.
"Cũng xin em không nên nói em là bạn gái của Mộ Thần, đừng bao giờ nói là em yêu anh ấy nữa!" Mộ Sở rất dùng sức gằn giọng nói từng chữ: "Em, cũng không xứng..."
"Tại sao anh lại nói như vậy?" @MeBau*diendan@leequyddonn@ Diệu Tinh hỏi: "Mộ Sở, anh không có bất kỳ tư cách nào để bình luận quá khứ của tôi và Mộ Thần!"
"Em cảm thấy tôi không có sao?" Mộ Sở vòng qua trước mặt Diệu Tinh, chống đỡ ở trên thân thể Diệu Tinh. Ngăn trở tầm mắt cùng họng súng của Mình ở nơi xa: "Tôi đã nói rồi, cái thế giới mà không có Mộ Sở tôi đây, muốn trông nom, thì mọi chuyện không được phép!"
“A Sở, sao anh lại ở nơi này!" Dương Nhược Thi từ nơi không xa chạy tới. Vốn là cô đang đứng ở xa nhìn lại, cô khát vọng nhìn thấy máu tươi của Trình Diệu Tinh chảy ở chỗ này, nhưng mà Mộ Sở lại đột nhiên xuất hiện, di@en*dyan(lee^qu.donnn), hơn nữa anh lại còn chậm chạp không chịu rời đi. Dương Nhược Thi liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-hai-diep/1997586/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.