Tiêu Lăng Phong đi tới công ty sớm hơn một chút. Trải qua năm năm, Thiên Tuấn đã trở thành công ty số một số hai của thành phố T. Nhìn công ty ngày hôm nay, Tiêu Lăng Phong nghĩ đến một câu nói của Phương Uyển Kiệt. Đây là tuyên bố của Phương Uyển Kiệt với anh để hình dung Bùi Hạo Thần, Phương Uyển Kiệt nói, công ty lớn mạnh như vậy cũng là nhờ có sự nỗ lực và vất vả của Bùi Hạo Thần. Khi đó, ở trong lòng anh cũng đã lớn tiếng đồng ý lối nói đó của Phương Uyển Kiệt.
Năm năm qua, Tiêu Lăng Phong đã dùng công việc để cho mình trở nên bận rộn, để cho mình không có thời gian để suy nghĩ đến những chuyện đau lòng kia nữa. Nhưng mà trời không chiều theo ý nguyện của con người! Anh bận rộn, nhưng ở thời điểm anh không chút nào phòng bị, thì sự đau đớn kia lại đột nhiên ùa tới. Khi nhàn hạ anh lại đột nhiên nghĩ đến những chuyện kia. @MeBau*diendan@leequyddonn@ Trong giấc mộng anh cũng cảm thấy đau, đau đến mức không cách nào hô hấp nổi, đau đến mức anh cảm giác hít thở không thông, buồn bực tỉnh dậy...
Bên ngoài phòng làm việc, cái bàn vẫn để trống không từ hồi Diệu Tinh mang thai năm đó. Sau khi cô nghỉ việc, không có ai từng ngồi ở nơi này, mãi cho đến khi cô biến mất không thấy tăm tích… Cho đến ngày hôm nay, năm năm sau… Tiêu Lăng Phong chậm rãi kéo chiếc ngăn kéo ra. Ở bên trong đó có một cái hộp bằng vải nhung tinh xảo. Đó là vật từ năm năm trước anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-hai-diep/1997519/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.