Edit: Shinbi
“Mộ Thanh Thần!” Người đàn ông cao giọng, nói: “Tỉnh lại cho tôi!”
Đặt cô nằm thẳng trên nền đất, dùng sức ấn mạnh vào ngực của cô: “Mộ Thanh Thần, tỉnh lại cho tôi!”
Sắc mặt cô trắng bệch đến đáng sợ, đây không phải là lần đầu tiên cô bị chết đuối.
Nhưng vào lúc này, Mạc Lãnh Tiêu không muốn giáo huấn cô, anh chỉ muốn, chỉ muốn cô có thể mở mắt ra.
“Mộ Thanh Thần, em có nghe thấy hay không.” Bàn tay dùng sức ấn xuống ngực của cô: “Tôi cho phép em tỉnh lại, mau tỉnh lại!”
“Mạng của em là của tôi, tỉnh lại cho tôi.”
Mặc kệ anh la hét như thế nào, ấn ngực của cô như thế nào, cô gái nằm trên mặt đất vẫn không chịu mở mắt.
Trong nháy mắt sự sợ hãi đã nhuộm đầy tế bào của cơ thể anh.
Giờ khắc này, anh cảm thấy sợ hãi, sợ rằng cô không bao giờ mở mắt nữa, màanh cũng không nhìn thấy cặp mắt không nhiễm bụi trần kia.
“Thiếu gia. . . . . .”
Đám người hầu nghe thấy tiếng la mà đến, thấy cảnh tượng trước mắt đều cảm thấy choáng váng.
“Còn đứng đó làm gì, điện thoại gọi Lâm Sách đến đây cho tôi.”
Mạc Lãnh Tiêu lạnh lùng hét lên, nhưng con ngươi đen láy kia không hề rờikhỏi khuôn mặt của Thanh Thần: “Mộ Thanh Thần, tôi không cho phép emchết, em có nghe không.”
Vừa lúc đó, xe thể thao màu xám tro nhanh như tia chóp lái vào đại viện.
Mới mở cửa xe thì điện thoại của Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-phuc-hac-co-be-chi-cho-yeu-toi/3015904/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.