“Cô ấy… Thế nàorồi?” Giọng nói hổn hển tràn đầy lo lắng, ánh mắt có vẻ mê loạn, qua một lúc lâu, nước mắt mới rơi trên gương mặt tái nhợt.
Đôi mắt đẹplạnh như băng đảo qua, trong ánh mắt mang theo nỗi đau đớn thương xót,đôi bàn tay to cố gắng kìm chế không xoa lên gương mặt lạnh lẽo của cô.
“Đứa bé không còn nữa.” Mạc Lãnh Duệ im lặng một lúc lâu mới mở miệng nhẹgiọng nói, đôi mắt vẫn dừng trên người đàn ông trước mặt, rõ ràng anhnhìn thấy, trong mắt người kia, xuất hiện vẻ đau khổ.
“Diễn…” Vừa định mở miệng, Mạc Lãnh Duệ lại im lặng, thở dài.
Người đàn ông khôi ngô hết mức như vậy, anh ta, chính là người anh em tốtmười lăm năm của anh – Diễn Thần. Người đàn ông làm mọi chuyện đều suônsẻ như vậy, chỉ có chuyện vướng vào Mộ Thanh Thần sẽ đánh mất sự bìnhtĩnh.
Mộ Thanh Thần đau đớn, anh còn đau đớn hơn trăm ngàn lần!
Là một người tài giỏi không để chuyện cá nhân ảnh hưởng đến việc chung. Nhưng mà chỉ cần nhận được một cú điện thoại, ngaycả áo khoác anh cũng không kịp mặc, liền chạy tới bên cạnh cô.
Mộ Thanh Thần, Diễn Thần còn sống là còn ý nghĩa.
“Mạc Lãnh Tiêu đâu?” Đôi mắt lạnh lùng đảo qua chỗ Mạc Lãnh Duệ, Diễn Thần cần một câu trả lời.
Mạc Lãnh Duệ sờ sờ mũi, cảm thấy bản thân thế nào cũng không phải conngười: “Anh nhìn tôi như vậy làm gì, tôi không biết gì cả, không liênquan đến tôi.”
Tuy rằng, chuyện này là do anh trai làm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-phuc-hac-co-be-chi-cho-yeu-toi/3015892/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.