Càng nghĩ càng không ra ngay cả đi học cũng mất hồn luôn.
Lắc đầu một cái Thanh Thần không cho mình suy nghĩ tiếp những thứ tạp nham kia nữa đi theo dòng người ra khỏi giảng đường hít một hơi thật sâu.
Tới tỉnh Hải Ninh này đã sắp nửa năm rồi. Thời điểm lúc đến là cuối mùa thu cảm thấy tất cả trước mắt đều là tiêu điều. Hôm nay mùa xuân đến rồi khắp nơi một mảnh sinh khí dạt dào, cảnh tượng khiến cho cả người cô cũng cảm thấy mấy phần dễ chịu.
Chuyện xảy ra nửa năm trước rõ mồn một trước mắt có lẽ có cơ hội cô nên hỏi Mạc Lãnh Tiêu một chút chuyện của cha mẹ anh tra ra thế nào rồi.
Còn có không biết chị của cô bây giờ đang ở đâu, sống có tốt hay không.
Nghĩ như vậy tâm tình lại nặng nề.
Đi ở trên đường nhỏ Thanh Thần lắc lắc đầu cố gắng nâng lên nụ cười nhẹ. Thật lâu cũng không đi dạo sân trường rồi. Khó được hôm nay thời tiết tốt trở về cũng chỉ một người chi bằng đi xem chung quanh một chút tiêu hao thời gian nhàm chán.
Bất tri bất giác đi tới hậu hoa viên, cô đứng dưới cây liễu xuất thần nhìn cành cây, có trồi non rồi.
"Mạc tổng! Ngài yên tâm chúng tôi sẽ đốc thúc thi công công việc nhanh chóng tranh thủ hết sức trong thời gian ngắn nhất làm xong." Hiệu trưởng mang theo một nhóm lãnh đạo chỉ về bãi tập đang xây rộng hơn phía trước khách khí nói qua.
Thanh Thần nâng mí mắt lên nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-phuc-hac-co-be-chi-cho-yeu-toi/3015804/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.