Không chú ý tới sự kinh ngạc của mình, Mạc Lãnh Tiêu vẫn lạnh lùng đứng tại chỗ, chân mày cũng lười biếng mà nhíu chặt, giống như không có chuyện gì xảy ra, bản thân cũng chưa từng bị thương.
“Mạc Lãnh Tiêu” Anh im lặng làm Thanh Thần càng lo lắng: “Anh, anh đang chảy máu…tôi, tôi đi bệnh viện”
Anh không nói gì lại nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang khẩn trương của cô không chớp.
Chân mày xinh đẹp nhíu chặt một đường, Thanh Thần gấp tới thở hổn hển: “tôi nói, anh rốt cuộc có biết là mình bị thương hay không? Còn không nói chuyện? đang nói chuyện với anh đó?
“Đi, chúng ta đi bệnh viện, anh chảy máu thật nhiều…” thấy anh vẫn không nhúc nhích, giọng nói của cô tăng thêm dB.
“Mạc Lãnh Tiêu” mắt đỏ lên, Thanh Thần thật không biết mình phải làm sao: “con người này đang làm gì? Ai cần anh cứu tôi, ai cần anh lo lắng cho tôi”
Tiếng hô của cô gần như tê tâm liệt phế, trong lòng đau lòng không ngừng, chuyện này phải làm sao đây. Loại cảm giác này rất phức tạp…là đau lòng, là nghi ngờ? là cảm động? Không thể hiểu…có lẽ tất cả đều có…có lẽ tất cả đều không phải…
Anh không phải rất ghét cô sao? Anh không phải máu lạnh vô tình sao? Tạo sao bây giờ lại cứu cô, ngay cả tính mạng cũng không cần…
Chuyện này như thế nào đây, tại sao có thể như vậy…
Hờ hững nhìn từng cử chỉ của cô, người đàn ông luôn im lặng cuối cùng mở miệng: “Tôi nói rồi, mạng của cô là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-phuc-hac-co-be-chi-cho-yeu-toi/3015789/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.