Là cô đã khơi dậy lửa giận của anh, sự tỉnh táo, trầm ổn mọi ngày đã biến mất không sót lại gì, Mạc Lãnh Tiêu giờ đây chỉ muốn cho người phụ nữ này biết, anh không phải dễ để cô khiêu khích.
Đè trên người cô, ôm cô thật chặt trong ngực, hai người cùng nhau dưới ánh đèn mờ mờ của phòng tắm.
“Buông tôi ra!” Ở trong lòng anh Thanh Thần dùng hết sức giằng co, dùng chân đá, lấy tay chụp nhưng anh vẫn như tảng đá một chút phản ứng cũng không có.
Khóe miệng khẽ nhếch một nụ cười âm hiểm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang tức giận của cô, bàn tay thon dài của người đàn ông chậm rãi thăm dò vào trong khăn tắm, càn rỡ mà đi tới nơi mềm mại của cô.
Chân bị anh ép xuống căn bản không có sức để phản kháng. Mà sự bất lực của cô làm cho người đàn ông bất giác nở nụ cười, càng tăng thêm sức mà thăm dò.
“Không được…..” Nằm trên mặt thảm Thanh Thần rất bối rối, nỗi sợ hãi trong nháy mắt tràn khắp toàn thân.
“Không được?” Mạc Lãnh Tiêu cười hả hê, cúi đầu gặm cắn cổ cô, thô lỗ mà để lại dấu vết trên chiếc cổ trắng ngần của cô.
“Đau….” Đôi tay nhỏ bé không ngừng từ chối anh lại gần, lại bị anh bá đạo mà áp chế trên đỉnh đầu.
Một tay khác bỗng hướng bên trong áo ngủ của cô tìm kiếm…
Ý thức được chuyện sắp xảy ra, Thanh Thần sợ hãi, tư thế như vậy, ánh sáng như vậy, lại cho cô nếm trải tuyệt vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-phuc-hac-co-be-chi-cho-yeu-toi/3015783/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.