“Anh Triển Phong…thật xin lỗi!”. Nước mắt một giọt lại một giọt rơi xuống đất, hai vai Thanh Thần run rẩy không ngửng, giọng nói không còn chút hơi sức.
Thật ra cô căn bản không cách nào giống như lời nói của chị Tô Họa, coi chuyện gì cũng chưa từng xảy ra. Coi như cô tình nguyện lừa mình dối người nhưng giấy luôn không thể nào gói được lửa.
Mẹ Triển Phong nói không sai, bên cạnh anh ấy có rất nhiều cô gái tốt, cô làm sao gả cho anh ấy được, làm sao có thể?
Cho dù biết vậy tại sao cô lại đau lòng như vậy, cũng rất khó chịu, rất muốn khóc thật to.
Đắm chìm trong bi thương nên Thanh Thần không hề chú ý tới bên kia đường trên chiếc ghế cao cấp trong xe một ánh mắt lạnh lùng đang nhìn cô, chứa đầy sự cô đơn và lạnh giá.
“Khóc thật đáng thương mà!” Người đàn ông trong chiếc xe sang trong đang cầm ly rượu đỏ trong tay khẽ nói, nhìn người đàn ông phúc hắc phía sau mà than thở: “Cậu chủ, cậu thật tàn nhẫn”.
Ngón tay thon dài ưu nhã mà chống cằm, giọng nói nồng nặc mùi rượu của anh cất lên: “Tàn nhẫn?”
Ánh mắt lạnh lùng nhìn cơ thể run rẩy không xa trong bóng đêm, gương mặt người đàn ông đẹp trai tràn đầy xa cách, trò chơi khi nào kết thúc phải do anh quyết định.
“Lái xe”
“Dạ, cậu chủ”
"Chú a, cô a… Thanh Thần về rồi….”
Vừa đi vào cửa Thanh Thần liền nghe thấy giọng nói vui mừng của Tô Họa, cũng nhìn thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-phuc-hac-co-be-chi-cho-yeu-toi/3015753/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.