Cậu thanh niên dưới ánh mặt trời đang lắng tai nghe người bên cạnh nói gì đó, sau đó Lâm Mục đến đưa nước cho Lộ Viễn Bạch trong lúc vô ý nhìn xung quanh liền nhìn thấy Thẩm Từ Văn đang đứng.
Gương mặt vốn đang cười của Lâm Mục tức khắc đổ vỡ.
Anh ta tất nhiên biết cậu thanh niên đứng không xa đó, mặc một thân thời trang đó là ai.
Thẩm Từ Văn.
Đứa con riêng của người cha cặn bã của Lâm Viễn Bạch.
Lúc này đang xách theo vali ánh mắt không ngừng nhìn về hướng của Lộ Viễn Bạch.
Ánh mắt Lâm Mục ghê tởm nhìn về phía Thẩm Từ Văn, không được bao lâu ánh mắt của nhân viên cũng chú ý đến nhân vật Thẩm Từ Văn này.
Tướng mạo Thẩm Từ Văn mặc dù không bằng Lộ Viễn Bạch nhưng cũng vô cùng ưu việt, đứng ở đó giống như một công tử ra ngoài du ngoạn.
Mà Lộ Viễn Bạch ngay lúc này quay đầu, phát hiện ra Thẩm Từ Văn.
Lộ Viễn Bạch vốn đang nghe nhân viên công tác nói chuyện, trên mặt mặc dù không có cảm xúc gì nhưng cũng không có lạnh lùng như vậy, nhưng đợi sau khi nhìn thấy Thẩm Từ Văn, ánh mắt vốn sáng trong liền trầm xuống.
Gần như chỉ nhìn Thẩm Từ Văn một cái liền rời mắt đi.
Nhưng ánh mắt chỉ giao nhau trong thời gian ngắn như vậy lại khiến cho trên mặt Thẩm Từ Văn mang theo một chút vui vẻ.
“Anh Viễn Bạch!”
Thẩm Từ Văn đứng không xa nhìn bóng hình Lộ Viễn Bạch hét lên.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ly-hon-truoc-khi-toi-mat-tri-nho/2579468/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.