Chương trước
Chương sau
Đoàn Dự cầm quần áo bước vào nhà tắm, ở trong đó suốt một tiếng đồng hồ mới bước ra.

Lúc này đồ ngủ hình gấu nhỏ hôm qua Lộ Viễn Bạch mặc đang nằm cạnh bồn rửa mặt, trên mặt còn có không ít vệt trắng.

Đoàn Dự cầm cốc cà phê từ trong bếp đi ra, như thường lệ bắt đầu làm việc theo lịch trình định sẵn mỗi ngày.

Mặc dù trong lòng không nỡ, nhưng Đoàn Dự cũng đã quyết định thời gian trở về công ty bên kia rồi, chính là 5 ngày sau.

Lộ Viễn Bạch ngồi trong xe bảo mẫu di chuyển hướng về địa điểm quay phim, trong lòng suy nghĩ nên làm thế nào để biểu đạt sự thân cận với đối phương.

Hôm nay cậu đã dũng cảm bước thêm một bước, đưa cho Đoàn Dự 250 tệ tiền tiêu vặt, chắc hẳn Đoàn Dự cũng cảm nhận được được một ít tình cảm của cậu.

Lộ Viễn Bạch ngồi trong xe không lâu thì đã đến địa điểm quay phim.

Địa điểm quay phim hôm nay là ở một cửa hàng bánh ngọt.

Mặc dù Tích Thần lớn hơn nhân vật chính 1 tuổi, nhưng mà sinh nhật lại sau nam chính Tiêu Hàm một tháng.

Đây là một cảnh mẹ đi cửa hàng bánh ngọt mua bánh sinh nhật cho đứa con nhỏ Tiêu Hàm, nhưng Tích Thần ở ngoài tiệm bánh sinh nhật thấy cảnh này, trong nhất thời đỏ mắt, giống hệt như chó điên, xông vào trong đi đến bên cạnh chỗ mẹ đứng đem cái bánh sinh nhật vừa mới mua xong, tàn nhẫn vứt xuống đất.

Vốn dĩ chiếc bánh kem tinh xảo dễ thương lúc này bị rơi đến nát nhừ.

Tích Thần nhìn cái bánh sinh nhật trên đất tiếp tục không kiềm chế được tức giận trong lòng, giơ chân lên giẫm xuống.

Dựa vào cái gì?!

Dựa vào cái gì tạp chủng đó có được những thứ này.

Đây rõ ràng đều nên thuộc về cậu.

Tất cả những thứ Tiêu Hàm có được từ trên người mẹ bây giờ đều là của cậu.

Cậu hận Tiêu Hàm, hận bố của Tiêu Hàm, đồng thời cũng càng hận người mẹ đã ngoại tình này.

Tuy ghét bỏ người phụ nữ trước mắt, nhưng Tích Thần lại vô cùng kỳ vọng tình cảm của bà ta.

Ngược lại lúc này mẹ hoàn toàn không nhận ra Tích Thần, lúc này trong mắt của người bà ta chính là hình ảnh một học sinh giống kẻ điên đột nhiên lao đến đập chiếc bánh sinh nhật bà ta mua cho con, kẻ điên không lễ phép không giáo dưỡng.

“Mày làm cái gì thế? Mày sao lại không lễ phép như vậy chứ?”

Tích Thần nhìn người phụ nữ trước mắt, lúc này cảm thấy nực cười, rất tự ti mà cười lên.

Sau đó bà ta tiến lên cầm lấy cổ tay của Tích Thần: “Bố mẹ của mày đâu? Mày làm sao mà một chút giáo dưỡng cũng không có, nhà mày dạy mày kiểu gì, một chút tôn trọng người khác cũng không có.”

Âm thanh chỉ trích cứ từng âm từng âm truyền vào trong tai của Tích Thần.

Tích Thần nhìn người phụ nữ trước mắt này, hai con ngươi trở lên ảm đạm, giống như bên trong không có nửa điểm rực rỡ.

Tích Thần càng ngày càng cảm thấy phiền chán với những lời nói chói tai của bà ta, sau đó giơ tay vung ra khỏi cái tay mà người phụ nữ đang nắm lấy cánh tay cậu, xoay người định rời đi.

Hiển nhiên bà ta sẽ không để kẻ điên phá hủy bánh sinh nhật của con trai mình được đi một cách dễ dàng, “Mày thằng nhóc này đến một câu xin lỗi cũng không có”

Vừa nói vừa tiến lên nắm lấy tay Tích Thần một lần nữa, “Số điện thoại của bố mày là bao nhiêu, gọi bố mày đến đây.”

Tích Thần nhìn bà ta, “Không có.”

Bà ta nghe xong cho rằng đối phương vì muốn chối bỏ trách nhiệm cho nên mới nói không có, có chút tức giận nói: “Còn mẹ mày! Bây giờ gọi điện cho mẹ mày, tao ngược lại muốn xem xem bà ấy dạy con như nào.”

“Chết rồi”

Trên mặt Tích Thần không có một biểu tình nào.

Bà ta sững sờ một chút.

Tích Thần nhìn bà ta với đôi mắt lạnh lẽo, “Mẹ tôi chết rồi.”

Nói rồi cũng không chú ý đến bà ta nữa, duỗi tay cầm cái tay đang đặt trên cánh tay cậu bỏ xuống, xoay người rời khỏi tiệm bánh sinh nhật.

Cảnh này cũng đến lúc dừng, sau khi đạo diễn ra hiệu dừng Lộ Viễn Bạch liền từ trong cảnh bước ra.

Tiếp sau đó là cảnh của diễn viên khác, Lộ Viễn Bạch ở một bên nghỉ ngơi.

Lộ Viễn Bạch đi vòng quanh bốn góc của tiệm bánh ngọt, ở trong Huyện nhỏ không có nhiều cửa hàng, nhưng nếu như đã mở thì đều là những cửa hàng đã qua mấy đời hoạt động gần mấy chục năm, đa phần đều là những người già trông tiệm.

Kiểu dáng của bánh sinh nhật trong cửa hàng không nhiều, Lộ Viễn Bạch nhìn qua nhìn lại khu đồ ngọt.

Nghĩ có cần hay không mua điểm tâm ngọt cho Đoàn Dự.

Bây giờ cậu đang cần chủ động thể hiện với đối phương, tuy những loại bánh trước mặt không tính nhiều nhưng đồ ngọt có hương vị mê người, Lộ Viễn Bạch lúc này còn có một chút bối rối.

Đoàn Dự không thích ăn đồ ngọt, Lộ Viễn Bạch chưa từng nhìn thấy Đoàn Dự ăn những món ngọt ngấy, mỗi buổi sáng đều uống cà phê đen đắng giống hệt thuốc bắc.

Lộ Viễn Bạch nhìn đồ ngọt trước mặt, mặc dù biết Đoàn Dự không thích ăn đồ ngọt, nhưng mà trong lòng chính là muốn ghi điểm với đối phương.

Ngay lúc Lộ Viễn Bạch phân vân chưa quyết định, nhân viên cửa tiệm ở bên cạnh đi đến.

“Tiên sinh muốn dùng gì ạ?”

Lộ Viễn Bạch nghe xong, vốn đang phân vân suy nghĩ thì bị gián đoạn, sau đó mở miệng hỏi: “Tiệm mình có loại điểm tâm không ngọt mấy không?”

Nhân viên cửa hàng biết được yêu cầu của khách hàng bắt đầu tự nhiên giới thiệu, “Sô cô la đen và bánh Mousse trong tiệm đều không quá ngọt ngấy, tiên sinh ngài xem muốn loại điểm tâm gì?”

Lộ Viễn Bạch nghe xong nghĩ đi nghĩ lại, “Vậy mỗi loại lấy một phần đi.”

Nhân viên cửa hàng nghe xong bận bịu đi giúp Lộ Viễn Bạch đóng gói điểm tâm.

Sau đó Lộ Viễn Bạch lại đi dạo xung quanh tiệm, bởi vì nguyên nhân phải giữ gìn vóc dáng nên Lộ Viễn Bạch thường rất ít ăn những đồ kiểu này, cho nên điểm tâm khi nãy cũng chỉ lấy 1 phần, nếu không ăn vào không biết phải tập thể dục trong phòng bao lâu nữa.

Nhân viên cửa hàng rất nhanh đã đem điểm tâm đem được đóng gói xong đưa đến cho Lộ Viễn Bạch.

Lộ Viễn Bạch cúi đầu liếc nhìn điểm tâm đáng yêu trong trong hộp, cũng không biết Đoàn Dự có thích không.

Thực ra trong lòng Lộ Viễn Bạch cũng hiểu rõ, cho dù Đoàn Dự không thích cũng sẽ làm bộ dạng thích trước mặc cậu.

Nhưng mà trong lúc Lộ Viễn Bạch nghĩ làm sao để truyền đạt điều này với Đoàn Dự.

Thì một Topic khiến các nhà toán loạn được tung ra.

Lúc này trên Weibo, các fans đang bác bỏ tin đồn cho thần tượng nhà mình.

Nguyên nhân bác bỏ tin đồn đồn chính là vì một tài khoản nặc danh nào đó vào rạng sáng nay đã đăng một bức thư tuyên bố lên Weibo.

Người này tiết lộ nam diễn viên họ L trong quá trình quay phim không chịu được cô đơn, ở trong khách sạn sống thử với trai bao để tiêu khiển.

Bài viết này trên Weibo nhìn qua cũng thấy không có gì đáng ngạc nhiên, hơn nữa vô cùng giống như đang ác ý bị đặt.

Nhưng nếu như tỉ mỉ xem, sẽ phát hiện trên bài viết đăng lên Weibo còn gắn một vị trí định vị, nhưng lại chỉ là một nơi nào đó ở trong huyện nhỏ, lúc này khiến không ít người tò mò.

Một vài người qua đường nhìn thấy cũng lũ lượt để để lại bình luận dưới bài viết, nói đối phương là bịa đặt không có chứng cứ chính xác, Blogger nên chú ý đến tác hại khi cọ nhiệt.

“Chủ Blog bệnh nặng à? Cũng biết cái giá của bịa đặt rồi đúng không.”

“người khác bịa đặt cũng trực tiếp đọc số chứng minh thư, chủ Blog lại bịa đặt pháo bản đồ.” ( là chiến thuật vây xung quanh một khu vực rồi dùng kiểu một đánh một, xuất phát trong game super robot wars)

“Toàn bộ nam minh tinh họ L trong giới giải trí thật thảm.”

Đương nhiên cũng có một số người tin là thật, hóng chuyện nhưng không đáp trả những câu hỏi bên dưới.

“Nam diễn viên họ L đã kết hôn chưa?”

“Nam diễn viên họ L năm nay bao nhiêu tuổi?”

“Chủ Blog có phải đang sống ở tỉnh mà nam diễn viên họ L đang quay phim đúng không?”

Dưới phần bình luận của bài viết trên Weibo ban đầu không nhiều, nhưng chủ Blog luôn khôn khéo chọn im lặng cuối cùng cũng trả lời, “ Đúng, đang ở tỉnh của tôi.”

Hơn nữa lại đăng lên thêm một bài lên Weibo, “ Không phải bịa đặt, trong tay có thứ để làm bằng chứng, đợi nam diễn viên họ L mang tên trai bao đến xin lỗi tôi, tin nhắn riêng của tôi luôn mở chờ, nếu đến 8 giờ tối nay, không mang đến thì tôi sẽ công bố một chi tiết.”

Sau khi bài viết này xuất hiện trên Weibo thì bắt đầu được chia sẻ một cách nhanh chóng, lúc đó cũng không ít truyền thông nhìn chằm chằm vào.

Chỉ cần chỗ đó có truyền thông, còn sợ không có nhiệt độ để xào nên được sao.

Rất nhanh từ khóa vị trí của nam diễn viên họ L ở trong bảng hot search trên Weibo được kéo lên.

Tự nhiên lên bảng tìm kiếm, vậy đương nhiên không thể thiếu độ hot rồi.

Nhất thời fans của tất cả nam minh tinh họ L trong giới giải trí, mỗi người giống như Sherlock Holmes phá án, bắt đầu thu thập dấu vết và tình hình của thần tượng mình gần đây.

Vì nếu như không bác bỏ tin đồn sớm, thì sẽ để lại vết nhơ và để cơ hội cho nhà khác bôi đen.

Nhưng cũng vừa hay khi định vị của chủ Bollog mở, mặc dù chính xác là một nơi trong Tỉnh, nhưng cũng vừa hay chính xác loại trừ số lượng lớn nam diễn viên họ L.

Sau đó fans mỗi nhà hợp lại thượng nghị, lần lượt lên Weibo bác bỏ Topic này có liên quan đến nhà mình.

Cuối cùng thừa lại cũng chỉ còn có 3-4 nhà mà thôi.

Topic về Lộ Viễn Bạch tuy rằng đều rất nhẹ nhàng, nhưng mà cũng có một vài fans nhìn thấy trên bảng hot search của Weibo, nhưng mà một vài đại fans lại không có để trong mắt.

“Tôi hôm nay đem những lời này nói ở đây, cho dù có ngày mặt trăng rơi xuống đây, Viễn ca của bọn tôi cũng không đi ngoại tình!”

“Cả nhà không cần đem người ngoài để vào mắt, sự thật sẽ tự sáng tỏ, Viễn Ca là người như nào chúng ta đều không rõ sao? Nếu anh ấy muốn chơi thì sẽ không kết hôn.”

“Viễn ca mặc dù đang quay phim ở địa phận Tỉnh của chủ Bollog kia, nhưng điều này nói lên cái gì cả, tôi mới nhìn qua, lời của chủ Bollog giống hệt câu cửa miệng của mấy kẻ lừa đảo. ”

Lúc này Topic này được lan truyền với tốc độ chóng mặt trở thành Super Topic, trong khi nhà khác đều đang lo lắng kiểm tra những thông tin, thì cửa lớn nhà Lộ Viễn Bạch lại đóng trước Super Topic này, hai tai không nghe việc bên ngoài.

Sau khi các nhà khác bác bỏ tin xong thì đều lần lượt xếp hàng đợi ăn dưa, trong lòng đang âm thầm cầu nguyện nam diễn viễn họ L kia nhất định đừng mang trai bao đi xin lỗi, nếu không bọn họ không có dưa để ăn nữa.

Nhưng mà sự thực cũng không phụ kỳ vọng nhóm người ăn dưa, vị nam diễn viên họ L đấy đúng là một dũng sĩ, trong cả ngày cũng không có liên hệ với chủ Blog.

Chủ Blog cũng đúng hẹn 8 giờ tối công khai chi tiết quan trọng đầu tiên.

Lần này là địa điểm chính xác nơi nam diễn viên quay phim, là một Huyện nhỏ gần biển nằm ở phía nam của Tỉnh.

Biết được không liên quan đến nhà mình, các vị quần chúng giống như chuông đồng bắt đầu mở to mắt nhìn chằm chằm, mỗi người đều hóa thân thành Sherlock Holmes bắt đầu điều tra theo manh mối.

Đoàn phim của Lộ Viễn Bạch sau một tháng bí mật quay thì đã công khai ra ngoài rồi.

Nhưng mà vị trí địa lý của đoàn phim được chủ Blog phát ra lúc này, cũng chỉ có E-kíp của Lộ Viễn Bạch đang ở.

Quần chúng mạng lũ lượt đem ánh mắt khóa chặt lên đoàn phim này.

“Đệt, đó không phải là đoàn phim của Trương đạo diễn sao?”

“Vị trí mà chủ Blog phát ra thật sự chỉ có đoàn phim đó thôi sao?”

“Trả lời lầu trên, thực sự chỉ có đoàn phim của Trương đạo diễn.”

“!!! Đó không phải là đoàn làm phim của Trương đạo diễn có tiếng sao? Tôi hứng thú rồi đó, Trương đạo diễn chọn diễn viên đều là chọn những người có nhân phẩm tốt, không biết Trương đạo diễn có biết việc này không.”

“Lộ Viễn Bạch, Thẩm Ngọc Trì, Lý Huy đều đang quay phim ở đó!”

“Trùng hợp vậy.”

“Chỉ có mình tôi chú ý đến Lộ Viễn Bạch có khả năng là nam diễn viên họ L kia sao?”

“Có thể nghĩ trước rồi hẵng nói ra ngoài được không, nói ra thì cần chịu trách nhiệm việc này đó.”

“Lầu trên lo cái gì, người ta nói những lời này cũng có tình có lý, chủ Blog phát ra vị trí chính xác của đoàn phim, trong họ tên của Lộ Viễn Bạch chữ cái đầu tiên cũng là L người ta hoài nghi cũng rất bình thường.”

“Bây giờ trong lòng tôi có một chút dự cảm không tốt, nam diễn viên họ L thực sự không phải là Lộ Viễn Bạch đi.”

“Lộ Viễn Bạch là cái người xui xẻo trong năm nay à? Đầu tiên bị tai nạn xe sau đó là bị thương ở đoàn phim, bây giờ còn bị người khác bịa đặt.”

“Đoàn phim của Trương đạo diễn ngoài Lộ Viễn Bạch thì còn có nam diễn viên họ L nào nữa không?”

“Lộ Viễn Bạch không giống người đi ngoại tình, cho dù là bịa đặt cũng tìm đối tượng nào giống một chút có được không.”

“Tôi cũng cảm thấy không phải là Lộ Viễn Bạch, không vì người khác, chỉ vì anh của tôi phẩm hạnh rất cao.”

“Chỉ dựa vào việc lúc trước Lộ Viễn Bạch vượt đèn đỏ cứu người, tôi chắc chắn sẽ không hoài nghi Lộ Viễn Bạch.”

“Tình cảm của Lộ Viễn Bạch và Đoàn Dự vẫn luôn rất tốt, tại sao lại có người cảm thấy là Lộ Viễn Bạch, mọi người có cảm thấy vô lý không?”

Lộ Viễn Bạch là người cực kỳ nổi tiếng, dưới tình huống này đương nhiên có người nảy sinh nghi ngờ, nhưng đa số cũng đều không thừa nhận.

Lúc đầu hôn lễ của Lộ Viễn Bạch và Đoàn Dự có thể nói là hôn lễ thế kỷ, quy mô không phải to như bình thường, hơn nữa hai người còn có 5 năm sống chung, là hôn nhân được kết hợp từ tình yêu, đây chính là minh chứng Lộ Viễn Bạch không có ngoại tình.

Giả dụ cho dù Lộ Viễn Bạch hết tình cảm với Đoàn Dự, cho dù là vì tiền cũng không phải người sẽ chọn ngoại tình.

Cậu ấy không muốn cuối cùng khi ly hôn được phân chia một nửa tài sản sao?

Lúc này bài viết do chủ Blog đăng lên Weibo, không tạo thành uy hiếp gì với Lộ Viễn Bạch, chỉ giống như gãi ngứa thôi.

Studio của Lộ Viễn Bạch đương nhiên cũng nhìn thấy bài viết này trên Weibo, rốt cuộc thì Studio cũng không thiếu quần chúng thích ăn dưa, khi bắt đầu cũng không ý nghĩ gì, vì họ cũng đã nhìn nhiều những mánh khóe kiểu này, quá dễ dàng để nhìn thấy kết cục bị dồn ép mà chưa cần đến Studio lớn như Viễn ca của bọn họ ra tay, nhưng khi nhìn thấy loại bịa đặt ác ý về Lộ Viễn Bạch đang lan truyền cũng nhanh chóng lên tiếng bác bỏ tin đồn.

Cho dù chỉ có 1-2 bài viết cũng không được.

Viễn ca của bọn họ không phải là loại người thay đổi thất thường, hơn nữa bây giờ bọn họ cũng còn chưa biết Viễn ca của bọn họ đến cùng có phải là người nhạt nhẽo hay không.

Lộ Viễn Bạch luôn nhìn người với biểu cảm lạnh lùng, không có ham muốn với cái gì, mấy năm nay nhân viên trong Studio luôn đi cùng với cậu, nhưng bên người Lộ Viễn Bạch một người cũng không có, mỗi ngày đều ngủ sớm dậy sớm, giống như hòa thượng trong chùa, không ham muốn.

Dù trong lòng mọi người cũng loại trừ Lộ Viễn Bạch nhưng vẫn chọn lọc xếp ra những người khả nghi, trong lòng ai cũng rất hiếu kỳ nam minh tinh họ L kia rốt cuộc là ai.

Hôm nay Lộ Viễn Bạch có cảnh quay buổi tối, sau khi về đã là hơn 9 giờ tối rồi, cả người đều vô cùng mệt mỏi, nhưng mà người trước mặt vẫn biểu hiện dáng vẻ lạnh lùng bình thản.

Lâm Mục đã ở bên Lộ Viễn Bạch cả ngày nên cũng rất mệt, Lộ Viễn Bạch sau khi xuống xe cùng Lâm Mục đi vào khách sạn, sau đó để Lâm Mục quay về nghỉ ngơi.

Sắc mặt Lâm Mục cũng có vài phần khó coi, cảnh quay hôm nay của Lộ Viễn Bạch quá mãnh liệt, gần như đều là cảnh bộc phát sự bốc đồng ngu ngốc của trẻ nhỏ, Lâm Mục cũng phải chạy trước chạy sau không ít.

Nên suy nghĩ của Lâm Mục cũng giống hệt ý chí trong lòng Lộ Viễn Bạch, đều là về đi ngủ.

Lộ Viễn Bạch kéo lê thân thể có mệt mỏi đến trước thang máy, sau đó đứng ở sảnh đợi thang máy xuống.

Lộ Viễn Bạch vừa mới đi đến cửa phòng mình, còn chưa kịp giơ tay lên gõ cửa phòng, thì cửa đã tự động mở từ bên trong rồi.

Lộ Viễn Bạch nhất thời có chút ngoài ý muốn, ngay lúc này này một thân cao to của nam nhân xuất hiện trong tầm mắt.

Đoàn Dự đang mặc đồ ở nhà sau đó duỗi tay qua đón lấy đồ trong tay Lộ Viễn Bạch, nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Lộ Viễn Bạch, mặt nam nhân nhăn lại, “Ăn cơm chưa?”

Bây giờ đã là hơn 9 giờ tối rồi, sớm đã qua thời gian hai người thường ăn tối.

Lộ Viễn Bạch nhìn lướt qua nam nhân, sau đó gật đầu.

Đoàn Dự đem đồ vào trong để lại không gian cho Lộ Viễn Bạch đổi giày.

Nhưng mà lần này lại không giống lúc trước, Lộ Viễn Bạch không có vội đi vào phòng tắm tắm rửa thay quần áo.

Mà lại nhìn theo Đoàn Dự, bộ dạng có lời muốn nói rồi lại thôi.

Đoàn Dự tự nhiên nhìn ra cảm xúc trên mặt của Lộ Viễn Bạch, cũng không biết đối phương muốn nói gì với anh.

“Sao thế.”

Lộ Viễn Bạch mím môi, “Hôm nay em có mua một ít điểm tâm, anh…..Có muốn thử một chút không.”

Giọng nói của Lộ Viễn Bạch vô cùng dịu dàng, nhưng mà khi nghe được câu hỏi của nam nhân: “Mua cho anh à?”

Trong tim của Lộ Viễn Bạch nhảy một cái, chắc chắn sẽ không mở miệng thừa nhận, nhưng mấy món điểm tâm này thật sự là mua cho Đoàn Dự, cuối cùng lời muốn nói cũng không nói ra, Lộ Viễn Bạch đột nhiên đè lời định nói xuống.

Sau đó hơi khó chịu nói: “Hôm nay có cảnh quay ở tiệm bánh sinh nhật, tiện tay mua.”

Đoàn Dự nhìn Lộ Viễn Bạch, ánh mắt đầy vẻ ý vị thâm trường.

“Không cần đâu, em tự ăn đi.”

Nói xong nam nhân liền đi vào trong phòng khách tiếp tục làm việc, Lộ Viễn Bạch sững sờ một chút hiển nhiên không nghĩ tới nam nhân sẽ từ chối cậu, nhất thời nhìn hộp điểm tâm đặt trên bàn không biết phải làm sao.

Lộ Viễn Bạch đứng trong nhà ăn một lúc không biết nghĩ cái gì, sau đó trực tiếp ngồi xuống nhìn chằm chằm vào hộp điểm tâm.

Sắp 10 giờ rồi, cũng sắp đến lúc Lộ Viễn Bạch đi ngủ.

Đoàn Dự tắt máy tính kết thúc công việc, sau đó đứng dậy đi vào phòng bếp chuẩn bị làm cho Lộ Viễn Bạch một ly sữa bò nóng.

Khi đi qua nhà ăn thì thấy Lộ Viễn Bạch vẫn đang ngồi im ở chỗ đó.

Lộ Viễn Bạch nhìn người tiến vào phòng bếp, xem ra đối phương thực sự không muốn ăn mấy món điểm tâm này.

Nhưng không ăn thì rất lãng phí, Lộ Viễn Bạch do dự một lúc, cuối cùng quyết định bản thân sẽ tự ăn.

Khi Đoàn Dự cầm ly sữa bò nóng từ trong bếp đi ra liền nhìn thấy Lộ Viễn Bạch đang ngồi ở bên cạnh bàn ăn cho từng miếng từng miếng sô cô la đen vào miệng, môi vì bị cọ sát mà trở lên đỏ tươi.

Đoàn Dự đem ly sữa bò nóng đến trước mặt Lộ Viễn Bạch.

Lộ Viễn Bạch trong miệng nhồi đầy sô cô la liếc mắt nhìn Đoàn Dự, sau đó khó chịu nói: “Cảm ơn.”

Đoàn Dự đương nhiên có thể nhìn thấy cảm xúc Lộ Viễn Bạch thể hiện ra ngoài, lúc trước sở dĩ anh từ chối Lộ Viễn Bạch chính là vì Lộ Viễn Bạch không nói thật, điểm tâm này rõ ràng là mua cho anh, nhưng khi anh dò hỏi Lộ Viễn Bạch lại lựa chọn trốn tránh.

Nhìn bộ dạng thất vọng lúc này của Lộ Viễn Bạch, trong lòng Đoàn Dự cũng hơi không nỡ.

Sau đó mở miệng hỏi, “Ngon không?”

Lộ Viễn Bạch nghe xong thất vọng gật đầu, sau đó ngoài mặt bình tĩnh nhìn Đoàn Dự một cái rồi nói: “Mùi vị cũng không tệ, là cửa hàng bánh ngọt đã mở được mấy chục năm rồi.”

“Cũng không ngọt lắm” Nói xong liền đem miếng sô cô la đen cắn được một nửa nâng lên định thu hút ánh mắt của Đoàn Dự, “Anh muốn thử không?”

Mặc dù khi đó trên mặt Lộ Viễn Bạch vẫn là bộ dạng lạnh lùng như trước, nhưng mà trong mắt Đoàn Dự Lộ Viễn Bạch đã đem hết cảm xúc viết lên mặt.

Đoàn Dự rũ mắt nhìn xuống cậu, “Được.”

Lộ Viễn Bạch nghe xong, nhanh chóng đem nửa cái cái bánh sôcôla còn lại kia chia làm 2 phần, đem hơn nửa chỗ mình chưa cắn cho Đoàn Dự.

Nhưng mà Đoàn Dự lại không nhận lấy, mà lại đem phần bánh sôcôla Lộ Viễn Bạch đã cắn cầm qua chỗ mình.

Lộ Viễn Bạch, “Cái này….”

Đoàn Dự nhìn cậu, “Anh không thích ăn điểm tâm, ăn một miếng bé như này là được rồi.”

Lời này đúng là hợp tình hợp lý, nửa miếng bánh Lộ Viễn Bạch đã cắn thực sự tương đối nhỏ.

Sau đó Đoàn Dự cắn một miếng sô cô la vào đúng vị trí Lộ Viễn Bạch đã cắn.

Đợi hai người ăn xong sôcôla thì đã hơn 10 giờ rồi, Lộ Viễn Bạch đem sữa bò nóng uống hết rồi mới vào phòng tắm tắm rửa, chuẩn bị đi ngủ.

Nhưng mà khi tắm xong Lộ Viễn Bạch lại phát hiện đồ ngủ hình gấu nhỏ mình muốn mặc bị mất cúc áo hình mật ong, không có cách nào để mặc lên được.

Lộ Viễn Bạch nhìn đồ ngủ chỉ còn thừa lại cúc dưới rơi vào trầm tư.

Lúc trước, khi cậu mặc vẫn còn nguyên mà, sau đó Lộ Viễn Bạch bắt đầu tìm bộ khác.

Sau một lúc lâu tìm kiếm thì thấy bộ đồ ngủ dễ thương hình gấu nhỏ đang ở bên hồ bơi.

Lộ Viễn Bạch cầm bộ đồ ngủ lên, đang lúc cảm thấy mặc một đêm cũng không sao, thì phát hiện có một số chỗ không thích hợp.

Mặt ngoài của đồ ngủ giống như có cái gì đó dính vào, Lộ Viễn Bạch lúc này có chút bất ngờ, mở ra tỉ mỉ xem, nhất thời đỏ mặt.

Đây ……Đây ……

Đều là nam nhân, Lộ Viễn Bạch đương nhiên biết vệt trắng đang dính trên đồ ngủ của cậu là cái gì. Lộ Viễn Bạch mặt đỏ bừng, tay cầm bộ đồ ngủ nhất thời đều run rẩy, cũng không biết là do tức giận hay là xấu hổ.

Sau đó nắm chặt bộ đồ ngủ hình gấu nhỏ đáng thương chạy nhanh vào trong phòng tắm, tối nay Đoàn Dự tự giác bước vào phòng ngủ chính, đang lúc chuẩn bị tựa đầu vào đầu giường xem sách.

Thi thấy Lộ Viễn Bạch mặc áo choàng tắm từ trong phòng tắm hùng hổ bước ra, ngẩng đầu nhìn cậu một cái: “Sao thế?”

Sao thế?!

Cẩu nam nhân này còn có mặt mũi hỏi!

Lộ Viễn Bạch đem bộ đồ ngủ mở ra trước mặt Đoàn Dự, “Đây là cái gì?!”

Đoàn Dự liếc nhìn một cái, sau đó vô cùng bình thản nói: “Dục vọng bình thường của con người.”

Không mảy may để trong lòng.

Lộ Viễn Bạch tức đến mức hai má đỏ bừng, “Vậy liên quan gì đến đồ ngủ của em chứ?”

Bây giờ một bộ đồ ngủ của cậu thì mất cúc, một bộ thì bị Đoàn Dự làm thành như này, giờ cả hai đều không mặc lên được.

Đoàn Dự nhìn Lộ Viễn Bạch với ánh mắt sâu thẳm, vẫn là nói câu đó, “Dục vọng bình thường của con người.”

Lộ Viễn Bạch: “Anh……”

Đoàn Dự nhìn Lộ Viễn Bạch, “Anh là một nam nhân bình thường, có dục vọng cũng là điều hết sức bình thường.”

Sau đó ánh mắt trực tiếp nhìn Lộ Viễn Bạch, “Lấy quần áo của vợ quay tay cũng là việc bình thường thôi.”

Thấy Lộ Viễn Bạch vẫn đứng nguyên tại lại thấy cậu còn có chút tức giận, Đoàn Dự liền ôm người vào trong lòng, “Lửa này là do sáng nay em châm ra, em không chịu trách nhiệm, vậy đương nhiên anh phải lấy đồ của em để dập lửa rồi.”

Đoàn Dự không hề che dấu việc hôm nay đã cầm quần áo của Lộ Viễn Bạch làm chuyện đó trong phòng tắm, Lộ Viễn Bạch nhất thời nhịn không được nhìn bộ đồ ngủ trong tay.

“Nếu em giúp anh, sau này anh sẽ không cầm đồ ngủ của em làm những việc này nữa.”

Mặt Lộ Viễn Bạch đỏ bừng, “Anh nói bậy gì thế?”

“Không phải nói bậy” Đoàn Dự cúi người dựa sát vào Lộ Viễn Bạch, “Việc như này sau này sẽ thường xuyên có, hơn nữa sẽ càng ngày càng nhiều.”

Bây giờ Lộ Viễn Bạch hận không thể hung hăng cắn Đoàn Dự một cái.

Đợi đến khi kiềm chế cho mặt hết đỏ mặt mới nói một câu, “Biến thái.”

Nam nhân nghe xong không những không nổi cáu, trong lòng ngứa ngáy nhìn Lộ Viễn Bạch.

“Không phải anh nói rồi sao, chỉ cần em giúp anh, sau này anh sẽ không làm việc như này nữa.”

Lúc này Lộ Viễn Bạch tức giận quyết định quên đi việc tối qua định làm thử với Đoàn Dự, sau đó cắn răng nói: “Anh cứ chờ đi.”

Đoàn Dự: “Được, anh sẽ chờ.”

Lộ Viễn Bạch: “……”

Mặc dù tối nay Lộ Viễn Bạch và Đoàn Dự nháo không ít, nhưng mà khi tắt đèn ngủ lại không có đuổi người ra ngoài.

Cuối cùng thì nếu Đoàn Dự không nằm bên cạnh, Lộ Viễn Bạch chắc chắn không ngủ được, nhưng trong lòng còn hơi tức giận, Lộ Viễn Bạch thở phì phò lên giường quấn chăn quay lưng đối diện với chỗ Đoàn Dự nằm xuống.

Đoàn Dự nhìn, sau 20 phút mới đem Lộ Viễn Bạch ôm vào trong lòng, nhưng mà lúc này anh cũng không biết Lộ Viễn Bạch chỉ đang giả vờ ngủ.

Gần như lúc Đoàn Dự chuẩn bị ôm cậu, thì Lộ Viễn Bạch lại giả vờ lẩm bẩm rồi lăn qua lăn lại, nếu không thì cũng giả thành âm thanh như sắp tỉnh dậy.

Hành động lăn qua lăn lại này kéo dài hơn 1 tiếng thì Đoàn Dự mới ôm được người.

Lộ Viễn Bạch cũng vì hoạt động nhiều mà rơi vào ngủ sâu.

Nhưng mà trong đêm khuya thanh tịnh bao trùm lên người, thì một tin tức mới lại leo lên bảng hot search của Weibo.

#Thực hư việc Lộ Viễn Bạch ngoại tình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.