Đoàn Dự nhìn gối đầu trong thùng rác, tâm tình thoải mái không ít, nhìn đồng hồ rồi đi vào phòng bếp pha một tách cafe, bắt đầu xử lý công việc.
Lúc mười giờ sáng, nhân viên khách sạn đến dọn dẹp phòng.
Dì quét dọn phòng nhìn thấy mấy cái gối trong thùng rác, nhất thời có hơi ngoài ý muốn, sao lại có khách ném gối vào thùng rác.
Cầm lên xem thì cũng không phải gối của khách sạn của họ.
Sờ cái gối này thì có cảm giác không giống bình thường, dì quét dọn cũng biết khách sống ở đây là một vị đại minh tinh vô cùng có tiếng, phỏng chừng cái gối này là do người ta tự mang theo, vừa nhìn đã biết không phải loại rẻ tiền.
Dì quét dọn lấy chiếc gối ra sau đó đi đến phòng khách hỏi: “Thưa ngài, tôi vừa nhìn thấy chiếc gối này trong thùng rác, có phải ngài vô tình bỏ vào không?”
Đoàn Dự đang xử lý tài liệu thì ngước mắt lên nhìn một cái: “Không phải.”
Dì quét dọn có hơi kinh ngạc: “Cái này... Ngài muốn vứt cái này?”
Đoàn Dự: “Ừ, vứt đi đi.”
Dì quét dọn nhìn chiếc gối trắng trẻo mập mạp trong tay, nhất thời có hơi không hiểu mạch não của người trẻ tuổi.
Ném cái gối đi cũng được, nhưng nếu khách đã nói ném đi thì dì quét dọn cũng không nói gì nữa, mà ném cái gối trắng trẻo mập mạp mà Lộ Viễn Bạch mang tới từ trong nhà cùng với phế phẩm vào trong túi nilon màu đen.
Dì quét dọn đang dọn dẹp được một nửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ly-hon-truoc-khi-toi-mat-tri-nho/2579447/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.