Sau khi Lục Viễn Bạch rời đi, Thầm Ngọc Trì nhìn chằm chằm bóng lưng cậu hồi lâu.
Dù ở đâu đi nữa, sự tồn tại của Lộ Viễn Bạch luôn loá mắt, đây cũng chính là mục tiêu của cậu ta phấn đấu.
Sau khi thấy Lộ Viễn Bạch đi rồi, người đại diện đi ra từ con hẻm nhỏ bên cạnh tìm Thẩm Ngọc Trì, thấy tiểu tử này vẫn ngẩn người nhìn theo hướng Lộ Viễn Bạch rời đi, liền tiến lên hận rèn sắt không thành thép vô một cái vào ót của Thẩm Ngọc Trì, “Cậu còn đứng ở đây nhìn cái gì, Lộ Viễn Bạch đã đi rồi, đến cả một ánh mắt cũng chẳng thèm cho cậu, cậu còn ở đây ngây ngẩn nhìn anh ta.”
Thẩm Ngọc Trì nghe xong có hơi mất hứng, “Thế nào là không nhìn em lấy một cái, vừa rồi anh Viễn Bạch còn nói tạm biệt với em nữa.”
“...”
Người đại diện bày ra vẻ mặt chết lặng nhìn Thẩm Ngọc Trì, cũng không biết trước vì cái gì mà cậu ta lại chọn mình làm người đại diện.
Lúc trước công ty giải trí Sinh Hải tuyển người, Thẩm Ngọc Trì ở trong đám người có thể nói là vô cùng xuất chúng.
Mới từ cửa tiến vào đã khiến nhóm giám khảo của công ty mắt sáng ngời, trước tiên để Thẩm Ngọc Trì giới thiệu một chút coi như là đã vượt qua kiểm tra, lúc sau ban giám khảo đặt câu hỏi cho Thẩm Ngọc Trì vì sao muốn vào giới giải trí, tuy rằng nhìn qua vẻ bề ngoài của cậu ta cũng sáng sủa, đẹp đẽ.
Ai ngờ cậu ta buột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ly-hon-truoc-khi-toi-mat-tri-nho/2579398/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.