Lộ Viễn Bạch cúi đầu nhìn con chó Corgi mập mạp ngốc nghếch đang ngồi dưới đất.
Nhìn qua có vẻ vẫn là chó con, đi đường cũng chậm chạp lảo đảo nghiêng ngả, màu lông trên thân cực kỳ nhạt, tuy thân thể không lớn, nhưng hết sức ngây thơ đáng yêu, lại còn mũm mĩm chắc nịch.
Khi nó nhìn thấy Lộ Viễn Bạch đi vào thì há miệng nhỏ giọng kêu hai tiếng, âm thanh mặc dù nhỏ nhưng rất trong trẻo, chỉ là tiếng sủa chưa rõ ràng lắm.
Lộ Viễn Bạch thấy chú chó con này thú vị, ngồi xổm xuống, duỗi tay cẩn thận chạm vào chiếc đầu nhỏ của bé Corgi.
Con Corgi này hình như cũng biết Lộ Viễn Bạch không có ác ý, chỉ muốn vuốt nó, nên ngoan ngoãn ngồi im tại chỗ không động đậy, khi ngón tay Lộ Viễn Bạch gõ nhẹ vài cái lên đầu nó, nó còn hơi ngẩng lên, đôi mắt màu nâu trong suốt như quả cầu pha lê khao khát nhìn Lộ Viễn Bạch.
"Gâu!"
Bởi vì mới được mấy tháng tuổi nên tiếng kêu giống y hệt một chú sói nhỏ.
Lộ Viễn Bạch thấy chú chó nhỏ không kháng cự cậu, lúc này mới dám duỗi tay vuốt ve mấy cái trên đầu cún con, cảm giác thật tuyệt vời!
Cậu phải rời khỏi nhà ba tháng, Đoàn Dự ngày thường công việc bận rộn như vậy, ngày nào cũng đi sớm về muộn. Nếu vậy sau khi cậu tiến vào đoàn làm phim anh chắc không có thời gian lại đây thăm cậu. Thật ra cậu cũng không nỡ để anh vì đến thăm mình mà phải bỏ bê công việc, ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ly-hon-truoc-khi-toi-mat-tri-nho/2579380/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.