Nghĩ đến vừa rồi Đoàn Dự còn không có thời gian mà ăn cơm, cậu thật sự không tự chủ được mới lên lầu để giáo huấn anh một phen.
Nhưng điều đó xuất phát từ ý tốt, sợ Đoàn Dự không ăn cơm sẽ có hại có sức khỏe.
Cho nên giọng điệu có hơi hung hăng một chút.
Sau khi nghe được lời nói của Đoàn Dự, khuôn mặt lạnh lùng tinh xảo của Lộ Viễn Bạch xuất hiện biểu tình khiếp sợ.
Trong lúc nhất thời cả người đều sững sờ đứng yên không nhúc nhích.
Có chút hoài nghi hỏi: “Thật vậy sao?”
Khi nói khuôn mặt đỏ bừng lên.
Không nghĩ tới trước đây khi ở nhà cậu nam tính độc lập như vậy, còn muốn giữ tiền lương của vợ.
Đây với ăn cơm mềm có gì khác nhau đâu?
Trong lòng không khỏi thầm phỉ nhổ chính bản thân mình.
Đoàn Dự ôm cánh tay dựa vào khung của, rũ mắt nhìn khuôn mặt trắng nõn đang rối rắm.
Lộ Viễn Bạch cúi đầu, thấp giọng hỏi: “Vợ à,trước kia anh rất hung hăng với em sao?”
Giọng nói rất nhẹ nhàng, giống như một đứa trẻ đang làm sai chuyện gì đó.
Lộ Viễn Bạch dùng tay trái nhéo vạt áo, khuôn mặt có chút bất an.
Đoàn Dự nhìn cậu một lúc lâu mới phun ra hai chữ: “Nói xem.”
Sau khi nghe được hai chữ này, Lộ Viễn Bạch ngẩng đầu lên nhìn Đoàn Dự, “Vì sao anh lại đánh em?”
Bà xã lớn lên thật xinh đẹp như vậy, ngay cả tiền còn đưa cho cậu quản, Lộ Viễn Bạch trong lúc nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ly-hon-truoc-khi-toi-mat-tri-nho/2579359/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.