Khi Lộ Viễn Bạch trở lại cửa phòng không được bao lâu, cô ý tá bệnh viện liền vội vàng qua đây.
Lộ Viễn Bạch vừa quay đầu lại đã đối diện với cô y tá bệnh viện.
“...”
Trong chốc lát bên trong phòng bệnh yên tĩnh không tiếng động, Lộ Viễn Bạch có chút chột dạ cúi cúi đầu, cậu thấy vẻ mặt cô ý tá nghiêm túc thì cũng biết mình đã gây phiền phức cho người ta.
Cậu sợ hãi bập môi nói: “Ngày hôm nay đột nhiên tôi có tinh thần nên đi xa một chút.”
“...”
Ngày hôm nay Lộ Viễn Bạch ở trung tâm thành phố bị người ta bao vây đang ầm ĩ ở trên mạng, sáng sớm hôm nay cô ta kiểm tra phòng xong, cô ta tưởng Lộ Viễn Bạch đi ra ngoài hoạt động cơ thể một chút.
Cô ta không ngờ, cậu đi ra khỏi bệnh viện.
Mặc dù mỗi ngày Lộ Viễn Bạch đều ra ngoài đi dạo, nhưng một tuần lễ sau cậu đã biến trở về một kẻ lười biếng chỉ biết ăn và ngủ, cậu chỉ vận động ở trong phòng bệnh một chút.
Không ngờ tới hôm nay cậu có tiền đồ một lần, ra bên ngoài đi dạo, nhưng cậu lại đi đánh nhau với người khác.
“Ngài Lộ, anh biết bệnh nhân trốn bệnh viện sẽ như thế nào không?”
Lộ Viễn Bạch tò mò hỏi: “Thế nào?”
“Bị đưa đến bệnh viện tâm thần ở phía Đông thành phố.”
Lộ Viễn Bạch: “…”
Không cần.
Sau khi Lộ Viễn Bạch hứa sẽ không chạy loạn nữa, lúc này cô y tá mới cầm bảng ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ly-hon-truoc-khi-toi-mat-tri-nho/2579331/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.