Trong tiềm thức, Lộ Viễn Bạch vẫn luôn cho rằng vợ cậu chắc là lùn hơn cậu, ai ngờ hiện tại bàn chân Lộ Viễn Bạch đạp lên giày Đoàn Dự mà vẫn còn thấp hơn Đoàn Dự nửa cái đầu.
Ánh mắt vừa lúc nhìn vào đôi môi mỏng của Đoàn Dự, tiểu thiếu gia chưa từng yêu đương, lúc này động tác hai người vô cùng thân mật, Lộ Viễn Bạch không biết nghĩ tới cái gì, mặt đỏ lên, vội quay đầu đi: “Vợ ơi, anh nặng lắm, mau buông anh xuống.”
Nói xong định đi về phía xe lăn, nhưng mà bởi vì động tác vừa rồi của hai người có chút lộn xộn, xe lăn bị ngoại lực đẩy xa một chút.
Đoàn Dự rũ mắt nhìn cậu, thiếu niên rũ đầu, nhìn không thấy khuôn mặt, nhưng lại lộ rõ vành tai phiếm hồng.
Thân hình Lộ Viễn Bạch mảnh mai, eo nhỏ tới nỗi một tay cũng có thể ôm trọn, bởi vì công việc nên vẫn luôn tập thể hình duy trì dáng vóc, nên không nặng chút nào.
Vẻ mặt Đoàn Dự vẫn như thường lệ, sau đó hơi dùng lực khiến chân Lộ Viễn Bạch rời khỏi giày của anh.
Xoay người liền bước đến vị trí xe lăn, toàn bộ quá trình như ôm một cái bao tải, sau đó cẩn thận đặt người ngồi vững trên xe lăn.
Trên mặt Lộ Viễn Bạch còn có chút nóng, tim nhảy thình thịch, trong lúc nhất thời không dám ngẩng đầu nhìn Đoàn Dự. Co rút người lại như một con chim cút nhỏ.
Lộ Viễn Bạch nghe thấy tiếng tim đập của bản thân,
Yêu đương vốn là kíƈɦ ŧɦíƈɦ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ly-hon-truoc-khi-toi-mat-tri-nho/2579314/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.