Tâm trạng thấp thỏm lo âu khó mà xoa dịu. Tiết Nhiên Ly bấu chặt góc áo, tiếng tim đập thình thịch ở bên tai.
Không biết người bí ẩn kia có đối xử tốt với Mã Du chút nào không? Cho dù là bắt cóc con tin, thì ít ra cũng phải cho miếng ăn, miếng nước để lấp bụng, nếu không thì trẻ con đói chết, thì người chuộc sẽ không đồng ý trao đổi.
Đáng tiếc thay, suy nghĩ của Tiết Nhiên Ly khác biệt với kẻ bắt cóc. Bình Nhu nhốt Mã Du vào căn phòng kho tồi tàn, bụi ở khắp nơi, tiếng chuột kêu chít chít không ngừng, màng nhện giăng phủ đầy góc phòng.
Mã Du bị bịt kín miệng bằng băng keo. Bình Nhu dán chặt đến mức lớp da non mềm của cậu bị hằn đỏ lên.
Lần đầu trải qua cảnh tượng kinh khủng như thế, Mã Du co rút người ngồi ở một xó nhỏ. Hai tay bị ép chặt ở phía sau lưng.
Có con chuột chạy ngang qua bàn chân, cậu sợ hãi ngồi co chân, cố gắng ép cho bản thân thật nhỏ bé, tránh xa những chú chuột đáng sợ kia ra.
Lúc gập đầu gối lại, phần đầu gối còn đang lành vết sẹo nên hơi đau nhức. Mã Du chảy nước mắt chịu đựng. Ánh mắt mơ hồ nhìn người phụ nữ quen mắt kia. Đó là người từng xuất hiện trước mặt cậu và xưng là "Mẹ".
Cậu thường nghe cổ tích mà dì Ly kể, người mẹ là luôn yêu thương và đùm bọc con cái, người mẹ là sẽ luôn dịu dàng, nâng đỡ con cái. Tại sao người phụ nữ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-lam-vo-ke/2972929/chuong-57.html