Cả chặng đường dài trên máy bay, Tiết Nhiên Ly vượt qua được nỗi sợ độ cao. Một phần cũng là nhờ sự ấm áp mà Mã Thiệu Huy đem tới cho cô.
Ở khoang hạng thương gia, Tiết Nhiên Ly ngồi thoải mái không bị gò bó. Ăn uống cũng cực kỳ tự nhiên. Cô chẳng cần phải tạo nét trước mặt người khác. Quả là người có tiền. Tranh thủ còn sống trên đời, Tiết Nhiên Ly sống xa xỉ một chút, đợi xuống địa ngục rồi thì làm gì còn hàng ngon, hàng tốt mà sài nữa chứ.
Mã Thiệu Huy biết cô đang mang bầu nên dễ đói. Anh cho người chuẩn bị rất nhiều món bổ dưỡng, cứ cách mười phút là lại có một món ăn nhẹ được đem lên.
Tiết Nhiên Ly nhìn đồ ăn mà thấy ngon con mắt, nhưng đến khi cho vào miệng thì lại thấy nhạt nhẽo kỳ lạ. Một chút vị giác mặn cũng không có tồn tại.
Nhưng cô đâu có thể sống xa hoa đến mức bỏ phí đồ ăn được, vả lại cô cũng không thể chê đồ ăn trước mặt người khác, như thế sẽ làm mất đi giá trị của thực phẩm.
Tiết Nhiên Ly ngoài mặt cười cười, nhưng cổ họng cố gắng nuốt trôi thức ăn, Mã Thiệu Huy còn tưởng cô thích ăn, nên anh ra dấu hiệu cho nhân viên đem lên thêm nhiều món nữa.
Tiết Nhiên Ly nheo mắt, âm thầm liếc xéo anh. Phía sau lưng Mã Thiệu Huy bất giác rùng mình khó hiểu.
Khi máy bay đáp cánh xuống, Tiết Nhiên Ly vẫn ngồi im nhìn Mã Thiệu Huy bận rộn lấy hành lý.
Dáng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-lam-vo-ke/2972910/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.