Kình Hân chán nản cầm cặp sách trên tay, cô vừa được thả từ trên xe xuống, hiện giờ thì cô đang đứng trước cổng trường của một trường cấp ba khá nổi tiếng. Xem ra câu sẽ chọn cho em một trường học thích hợp của anh là thật.
Khi nãy trên xe Hạ Tiểu Can có đùa với cô vài câu, nói mặt cô trông giống như kẻ sắp đi tù, thắc mắc hỏi sao cô lại không thích trường học đến thế.
Kình Hân cười như không cười, nói lại:
“Kẻ đi tù vì có tội, tôi cũng chẳng có tội.”
Cô không cần đến trường học, bởi bản thân cô ở nước ngoài đã học vượt cấp và có cả bằng đại học rồi. Có lẽ cô chỉ là con nhóc mười bảy mười tám tuổi, nhưng trình độ không nằm trên trình độ mà nằm ở bộ não. Bắt cô học lại những thứ kiến thức tầm thường ở trường cấp ba bây giờ chẳng khác gì sỉ nhục cô.
Trường học đối với cô bây giờ thật sự chẳng khác gì nhà tù.
“Mình sao phải tới đây chứ, chuyện mình phải làm là đi tìm hiểu cái chết của chị mới đúng.”
Một ý nghĩ chợt nảy lên, cô muốn trốn học!
“Ủa sao chị lại ở đây?”
Hàn Nguyên Hạ tay khoác cặp sách đi tới chỗ cô, đồng phục bọn họ giống nhau, xem ra là học chung một lớp.
“Hàn? Cậu đang học ở đây à?”
“Đúng rồi, hôm trước bọn họ nghe chị tới đây nên dứt khoát chuyển từ thành phố B đến thành phố A rồi. Nên em phải chuyển đến một trường học gần hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ky-nhan-cho-em-lon/2758687/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.