Ninh Viễn mặc kệ hai người em của mình, hắn đi nhanh đến chỗ Thịnh Yên.
Thịnh Yên thấy thế thì lùi lại, dường như nụ cười quái gở của hắn làm cô biết hắn có ý định không tốt.
“Anh đừng có lại đây đấy.”
Ninh Viễn cười rác rưởi, hắn bất chấp nắm lấy cổ tay cô, kéo lại gần chỗ mình.
“Sao thế? Không phải khi nãy em nhìn anh mãi sao? Còn ngại gì nữa, anh biết em cũng thích anh mà.”
Không ai nói cho hắn, hắn liền nghĩ người ta nhìn hắn mê đắm. Hắn tự tin quá hay là do ảo tưởng đây…
Ninh Từ Siêu thấy tên anh trai kia lại làm mất mặt, lắc đầu ngán ngẩm. Biết trước vậy anh đã nói Ninh Thành nhốt tên này ở nhà cho khỏi ra ngoài gây họa.
Thịnh Yên quay đầu nhìn Ninh Thương Thần cầu mong sự giúp đỡ, nhưng đổi lại là sự thờ ơ của anh.
“Ninh Thương Thần, cô ấy nhìn chú kìa. Mau ra giúp cô ấy đi.”
“Tôi không thích lo chuyện bao đồng, nếu anh thích thì cứ việc.”
“Hầy, cái tên này đúng là chẳng mong chờ được gì.”
Ninh Từ Siêu bắt buộc phải chạy ra thu dọn tàn cuộc, Ninh Viễn bị cậu phá hỏng chuyện hay, làm phía bên đó cũng rất nhộn nhịp. Chẳng qua Ninh Thương Thần cũng chẳng lo về chuyện ấy.
Anh thản nhiên ngồi uống rượu, cảm thấy tâm trạng tốt hơn rồi thì ngồi yên tĩnh, ai có tới làm phiền cũng chẳng quan tâm. Nhưng rồi ngồi không chán quá, anh lại tiếp tục uống rượu.
Ninh Thừa Sênh đến ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ky-nhan-cho-em-lon/2681272/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.