Tiếng súng chói tai vang lên giữa không gian chỉ có tiếng trẻ con khóc.
Hầu Mễ Vi kinh ngạc khi nghe tiếng súng vang lên phía sau mình, theo sau đó là bóng dáng ngã khụy của một người đàn ông cao lớn.
Đến giờ phút này Hầu Mễ Vi vẫn chưa mở được cơ quan, nghĩ đến đứa trẻ bên trong như vậy vẫn an toàn, chỉ có người vừa ngã xuống kia mới nguy hiểm Hầu Mễ Vi dừng lại quay người về phía sau thì nhìn thấy bóng dáng của Đàm Gia Lạc.
Câu hỏi duy nhất của Hầu Mễ Vi bây giờ là tại sao Đàm Gia Lạc lại ở đây? Lại còn thay cô đỡ đạn?
Ngồi xuống đối diện Đàm Gia Lạc, Hầu Mễ Vi có thể thấy Đàm Gia Lạc thật sự là đã đỡ đạn thay cô lại còn chảy rất nhiều máu trước ngực.
Hầu Mễ Vi vặn nhẹ chiếc nhẫn phóng thêm một kim châm về phía tên kia để hắn ta không thể ra tay lần nữa.
Cô ôm lấy cả người Đàm Gia Lạc vào lòng mình, nghẹn ngào nói:
- anh có phải là kẻ ngốc không? Tại sao lại đỡ đạn thay tôi?
- 5 năm trước em chẳng phải cũng là kẻ ngốc thay tôi đỡ đạn sao?
Hầu Mễ Vi cố gắng kìm nén nước mắt để không bị rơi nhưng lại bị lời nói của Đàm Gia Lạc làm cảm động khiến bản thân bất giác không kìm được mà rơi lệ.
5 năm trước sao? Cô căn bản không thể nhớ ra là đã từng cứu hắn, cho dù có thì đã sao? Hắn không thể vì cô mà mất mạng được, bởi vì hắn còn phải bảo vệ cô, bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan/882492/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.