Một đêm triền miên (h)
Hầu Mễ Vi rướn người, khó khăn cùng Đàm Gia Lạc xâm nhập. Vật vừa to vừa cứng kia như muốn xé toạc hạ thể của cô.
Tay nắm chặp grab giường, cảm giác đau đớn từ hạ thân lập tức lan tỏa.
- anh xin lỗi...
Đôi mắt dục vọng lóe lên một tia lo lắng, Đàm Gia Lạc nâng cằm của Hầu Mễ Vi nhẹ nhàng hôn, giọt nước mắt vừa xuất hiện liền bị Đàm Gia Lạc nuốt lấy.
Hầu Mễ Vi thở dốc, cảm nhận vật ấy ngày càng trướng lên bên trong, nơi ấy nóng bừng như lửa đốt.
Hầu Mễ Vi chợt nghĩ hóa ra trong muôn vàn đau đớn cũng có một loại đau đớn làm cô hạnh phúc.
Đàm Gia Lạc thở dài, kìm nén dục vọng ở bản thân. Từng chút một tiến sâu vào trong. Nó càng to cô lại càng bóp chặt, chặt đến nỗi suýt chút nữa liền thể hiện thú tính.
Mật dịch mỗi lúc một nhiều, liếc nhìn hạ thân của cả hai đã dính chặt vào nhau cô lập tức đỏ bừng như máu, toan với tay tắt đèn nơi đầu giường thì bị cản lại.
- anh muốn nhìn rõ thân thể của em...
Đắn đo hồi lâu Đàm Gia Lạc thì thầm nói
- xem ra anh đã đánh giá cao khả năng chịu đựng của bản thân.
Dứt lời hạ thân hắn liền động, rút ra rồi đâm thẳng vào trong, tách rời rồi lại nhanh chóng dính chặt.
- Ưm... em chưa...a...
Hầu Mễ Vi giật mình, cong người tiếp nhận, những lúc Đàm Gia Lạc đi vào nơi đó đều nong ra đón nhận. Vốn dĩ định nói nhiều hơn nhưng lời thốt ra đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan/882471/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.