Buổi tiệc của Hà Thị
Sáng hôm sau Hầu Mễ Vi vì đau nhức cả người mà dậy rất sớm nhưng cô lại không rời giường.
Hầu Mễ Vi choàng tay qua hông Đàm Gia Lạc ôm lấy cả người hắn. Giờ phút này trong đầu Hầu Mễ Vi chỉ ước thời gian có thể như vậy mà ngừng lại mãi mãi. Để cô có cơ hội bên cạnh Đàm Gia Lạc, ngắm nhìn khoảnh khắc lúc hắn không hề lạnh lẽo mà thật ấm áp.
Nhưng chỉ tiếc rằng, đó là ước mơ chứ không phải hiện thực. Hiện thực chính là sau khi Đàm Gia Lạc thức dậy sẽ rời xa cô, sẽ lạnh nhạt với cô.
- Gia Lạc, em yêu anh! Em chỉ mong cả đời này sẽ như vậy, bên cạnh anh cùng anh bước đi đến già.
Hầu Mễ Vi cứ ngỡ Đàm Gia Lạc đang ngủ say nên những gì trong lòng đều nói ra. Đến cả câu nói ' em yêu anh ' khi đứng trước Đàm Gia Lạc cô cũng không dũng cảm để nói mà hiện tại cũng đã nói.
Những lời Hầu Mễ Vi nói ra một chữ cũng không lọt khỏi tai của Đàm Gia Lạc.
Từ khi cánh tay của cô choàng qua người hắn thì hắn đã tỉnh, chỉ là không mở mắt nhưng lại không ngờ những lời trong lòng của cô đều nói ra lúc này để hắn hoàn toàn nghe được.
Đàm Gia Lạc xoay người qua ôm thật chặt cả người Hầu Mễ Vi, cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô.
- anh cũng yêu em!
Đây chính là câu trả lời mà cả cô và hắn đều muốn nghe. Hầu Mễ Vi ngước lên nhìn sâu vào mắt Đàm Gia Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan/882462/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.