Không quần áo thì trần trụi mà ra đường
Đàm Gia Lạc một tay ôm lấy Hầu Mễ Vi không để cô có cơ hội chạy thoát, tay còn lại với tới lấy ra một chiếc váy ngủ có tay màu lam ngọc đưa cho Hầu Mễ Vi.
- em bất cẩn như vậy để cả thân thể cho tôi nhìn thấy thì không sao. Nhưng nếu để nam nhân khác nhìn thấy thì sẽ thế nào?
Hầu Mễ Vi vô cùng lo lắng sợ người đàn ông này sẽ đem mình ra làm thịt ăn đến không còn xương.
Đàm Gia Lạc cảm nhận được sự lo lắng của Hầu Mễ Vi cho nên không tiếp tục trêu cô mà đưa cô chiếc váy đang cầm trên tay.
Hầu Mễ Vi nhận lấy chiếc váy vô cùng vui mừng lại thêm ngạc nhiên vì lúc nãy cô quả thật không thấy được chiếc váy này trong tủ, sao Đàm Gia Lạc có thể lấy ra được.
Đàm Gia Lạc lại tiếp tục lấy trong tủ ra chiếc khăn tắm lớn choàng che cả người cho Hầu Mễ Vi. Hành động này của Đàm Gia Lạc khiến Hầu Mễ Vi lại càng bất ngờ vì trước nay chưa từng nghĩ một kẻ như Đàm Gia Lạc có thể chu đáo lại ấm áp như vậy.
- cảm...cảm ơn anh!
- tôi chỉ là không muốn Em bị cảm lạnh mà thôi, vào thay đồ nhanh đi, tôi còn đợi em giúp tôi thay quần áo.
Hầu Mễ Vi tưởng có thể thoát được ai ngờ vừa qua ải này lại đến ải khác nhanh như vậy. Cố lấy lại bình tĩnh hít một hơi thật sâu sau đó thở ra, Hầu Mễ Vi quay sang gật đầu cười với Đàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan/882428/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.