Thực sự chỉ muốn gỡ bỏ cái khuôn mặt giả tạo của tôi xuống để giống như một bà ở ngoài chợ cá mà cãi nhau với bà ấy. Nhưng tôi lại không thể, tôi không muốn vì sự bốc đồng của tôi mà ảnh hưởng đến anh. Dù sao thì người phụ nữ này cũng là vợ của bố chồng tôi, là mẹ chồng của tôi. Cho dù bà ấy có như thế nào thì tôi cũng không thể được phép cãi nhau tay đôi với bà ấy, vậy nên suy nghĩ cầm cái dép mà phang cho bà ấy một cái tuyệt đối không được phép thực hiện.
Mấy phút sau đó thì tôi mới biết được số thức ăn thịnh soạn ở trong nhà ăn kia là dành cho ai. Thì ra khách mời quý báu của bà ấy chính là Chi. Tôi lại còn không hiểu bà ấy đang muốn làm gì sao?
Bà ấy đang muốn mượn tay Chi để phá nát gia đình tôi, để cho bố chồng tôi ghét anh, để kéo áo xuống khỏi cái vị trí hiện tại, để cho con gái của bà ấy lên nắm quyền.
Thế nhưng tôi không phải là một con đàn bà thiếu suy nghĩ. Bà ấy muốn tôi ghen tức, tôi sẽ không ghen tức. Bà ấy muốn tôi vì Chi mà xảy ra xích mích với anh, tôi tuyệt đối sẽ không để cho bà ta đạt được mục đích.
Tôi bước tới phía Chi, như một phép lịch sự mà gật đầu chào cô ta. Ấy vậy mà ánh mắt của cô ta chẳng khác gì người có thù oán với tôi từ nhiều năm về trước. Thôi thì tôi cũng không cần phải giữ phép lịch sự làm gì cả. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-yeu-bat-chap/1404918/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.