Mà khoan đã, tối hôm qua xảy ra chuyện gì? Tối hôm qua xảy ra chuyện gì nhỉ? Sao tự nhiên lại không nhớ gì hết thế này. Tôi ngồi thẳng dậy, từ nhớ lại thì nhớ đến chi tiết là hôm qua mình có gọi phục vụ một chai rượu. Thế rồi uống gần hết chai rượu ấy, thế rồi Lâm về... Tôi cứ như thế nhớ dần nhớ dần những chuyện đã xảy ra, không hề sót bất cứ một chi tiết nào, nhớ đến đâu mặt tôi đỏ ứng đến đấy. Chỉ thiếu kiếm cái lỗ mà chui xuống thôi.Trời ạ, tại sao tôi lại gọi người ta là chồng ngọt xớt mà không biết ngượng mồm như thế chứ. Lại còn đòi hôn người ta cho bằng được, dâu cái quái gì mà dâu, tôi điên thật rồi. Mà cái con người này bình thường mặt lúc nào cũng như Sát Thủ, sao lúc ấy không mạnh tay vả cho tôi một cái để tôi tỉnh, hoặc chí ít thì cũng ném tôi vào trong nhà tắm mà xả nước chứ. Đằng này lại cứ yên lặng để cho tôi làm loạn, có biết như thế này sẽ làm tôi hiểu lầm là anh nuông chiều dung túng cho tôi không. Bây giờ phải làm sao để đối mặt đây, hay cứ trả vờ là không nhớ gì cho xong chuyện. Không được, đã nói là bản thân phải sống thật sạch sẽ rồi, làm sao có thể dám làm mà không dám nhận. Làm người ta khổ sở cả đêm mà không thèm xin lỗi một câu cơ chứ. Suy nghĩ một hồi thì mọi vấn đề nó rối hơn cả mớ bòng bong, cuối cùng vẫn là không biết nên giải quyết như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-yeu-bat-chap/1404901/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.