"Em không để anh bôi thuốc cho em, anh lập tức hôn rách môi em… " anh muốn hâm dọa cô để cho cô sợ thôi , nhưng mà đời không như là mơ…
Cô không ngừng ngại đáp trả lại anh…"Để tôi xem anh dám không…"cô biết chắc anh sẽ không dám nên cô đáp trả lại…
Quả thật , có bao nhiêu lá gan , anh cũng không dám bật lại cô, nhỡ đâu lát tối lại bị đá xuống giường ngủ thì chết toiiii..
"Được rồi được rồi, lỗi tại anh , anh sai, được chưa…" cuối cùng anh đã chịu để cô tự bôi thuốc, cô đứng dậy từ từ dịnh tường đi vào phòng tắm, cô cương quyết không để anh bế cô vào…
Khi cô bôi thuốc xong cô liền đi ra ngoài, cô dường như đứng không nổi nữa, cô ngồi bẹp xuống Sofa, anh nói với cô…"Đi ăn sáng thôi" Cô cương quyết lắc đầu và không chịu đi, anh liền ngơ ngác nhìn cô và không hiểu tại sao cô không chịu đi, anh đúng thật là chậm tiêu mà đường đường là Chủ Tịch công ty lớn mà lại không hiểu..?
"Sao vậy, khó chịu chỗ nào à…" anh đi tới gần , anh chạm vào bụng cô, nhẹ nhàng xoa xoa bụng cô…
"Không có, chân tôi như muốn rụng ra rồi, không muốn đi đâu cả, nhỡ đâu người khác nhìn vào còn tưởng tối qua anh và tôi làm gì đó…
"Thì đúng là tối qua anh và em có làm mà…
"Đồ mặt dày , sao lúc đầu tôi không nhìn ra bản mặt dày của anh vậy…
"Ý em là sao hả…
"Thì là vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai/3031238/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.