Cô lái xe về tới nhà , cô đi thẳng vào trong , Bắc Minh Phong thấy cô về liền ôm cô, cô đẩy anh ra,anh ngơ ngác (em ấy bị sao vậy..?) cô chạy lên phòng, lấy chiếc laptop của mình xuống dưới phòng khách, cô liền ngồi bẹp xuống đất , cô đặt laptop lên trên bàn , cô mở máy lên , anh đi lại ngồi cạnh cô , anh hỏi…
"Sao vậy, có vấn đề gì à…
"Không có…
"Lên sofa ngồi , dưới đất lạnh lắm…
"Anh cứ kệ tôi..
"Cảm bây giờ…
"Không sao
Cô quá cứng đầu , anh đã bế cô lên sofa ngồi , anh chỉ cần nhấc bỗng cô bằng một tay thôi là đã đưa cô lên được sofa , cô xoay qua nhìn anh, bằng ánh mắt viên đạn, cô lườm anh một cái rồi cô lại tuột xuống đất ngồi…
"Sợ em lì quá vậy…
"Tôi đã bảo tôi không lên rồi mà.
"Anh chiều quá em hư đúng không…
"Anh im lặng chút đi..
"Tại sao ?
"Tại cái bàn này quá thấp , tôi ngồi trên sofa làm sao bấm máy tính được, anh suy nghĩ dùm tôi một cái…
"Ờ thì ..!
"Một tổng tài như vậy , chuyện cỏn con cũng không suy nghĩ ra…
"Anh lo cho em nên không kịp suy nghĩ chứ bộ…" anh làm nũng với cô, cô cũng phải chịu thua anh..
Trong lúc cô và anh cãi qua cãi lại, laptop cô vẫn chưa lên nguồn, vì lâu rồi cô chưa sử dụng lại laptop, anh ghé tay lấy cái gối kế bên , anh kê xuống , anh nhấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai/3031231/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.