Mọi người đã đưa Thời Tịch Ngọc, mọi người ai nấy cũng lo lắng , ngồi không yên , đi tới đi lui..
Ông Phong vừa đáp sân bay , biết chuyện cũng đã vội chạy tới bệnh viện, ông hớt ha hớt Hải chạy lại phía phòng cấp cứu..
"Con bé đâu rồi, con bé có sao không..
"Ông ơi , Tai tôi mà con bé mới như vậy , vì nó cứu tui..
"Mẹ à , mẹ yên tâm đi , con tin chắc cô ấy không sao đâu, mẹ đừng nói nhẹ thế..
"Đúng rồi ạ, bác đừng nói như thế..
Trương Nhã Tịnh, Đinh Hạ Vũ, Trạch Cao Tuấn cũng hay tin cả ba cũng đã tới bệnh viện , xem tình hình cô như thế nào..
"Anh hai , Thời Tịch Ngọc sao rồi ạ..
"Cô ấy vẫn còn cấp cứu bên trong..
"Em lo quá..
Đinh Hạ Vũ sợ cô ngất đã đỡ eo cô phía sau , động viên an ủi cô..
"Em đừng lo , chắc em ấy không sao đâu..
"Nếu không phải tại mẹ , thì chắc con bé đã không như vậy , ông trời sao không để tôi bị thay con bé chứ..
Anh lo lắng tới nổi , mặt anh đã đỏ lên , anh ngồi xuống ghế , tay ôm lấy đầu , anh hối hận , tại sao người bị không phải là anh , anh hối hận tại sao anh lại tới trễ..
Trương Hạo Hiên, Đinh Hạ Vũ, Trạch Cao Tuấn , đi lại vỗ vai anh , an ủi..
"Cậu yên tâm đi , sẽ có phép màu tới với em ấy , đừng lo quá..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai/3031156/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.