Đúng như những gì trong đầu cô nghĩ không có ai thì anh lại lập tức trở về khuôn mặt ban đầu. Anh lập tức buông tay cô và giọng điệu đầy khinh thường “Không ngờ cô thật đê tiện, có phải cô đã nói gì với mẹ để mẹ cho cô làm thư kí của tôi có phải không” 
Nhã Hân lắc đầu từ chối “Tôi không có, tôi không ngờ là mẹ lại kêu tôi tới chỗ của anh” 
Anh lạnh giọng “Hừ! Không ngờ vẻ mặt của cô thì ngây thơ nhưng tâm địa lại độc ác đến như vậy.” 
Trên đường về không khí trên xe đầy sát khí khuôn mặt anh lạnh tanh, đến nỗi Thương Ngạn Thần còn không cho cô ngồi ghế lái phụ bên cạnh mình mà đuổi cô ra ghế đằng sau. 
Nhã Hân uất ức muốn giải thích nhưng làm cách nào cô cũng không nói được. Chỉ cần cô mở miệng ra là y như rằng anh sẽ dùng ánh mắt khinh miệt mà nhìn cô. 
“Xuống xe” Thương Ngạn Thần dừng xe lại anh nói 
Nhã Hân hoang mang nói này cách biệt thự của anh một đoạn khá dài chẳng lẽ anh lại muốn cô đi bộ về. 
Sự lề mề chậm chạp của cô càng làm anh muốn phát điên “Đừng để tôi nhắc lại lần thứ hai” 
Cô mở cửa xe ra rồi nhanh chóng bước xuống xe. Thương Ngạn Thần liền lập tức phóng chiếc xe đi luôn để cô lại một mình. 
Nhã Hân cắn chặt cánh môi mình để kiềm chế muốn chửi thề. Từ đây mà về nhà thì cô đi bộ chắc mất phải gần khoảng một tiếng đồng hồ mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai-ac-ma/2738280/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.