Nhã Hân ngồi một mình vừa ngắm trắng vừa ăn bánh uống trà. Thi thoảng còn có những cơn gió mùa thu khẽ thổi qua làm cho những hương thơm của hoa hồng hoa nhài hoa ly hoa tulip đan xen nhau từng tầng hương một. Mỗi một loài hoa đều có một mùi hương đặc biệt riêng. 
Nhã Hân ngồi trong vườn không biết đã có người vừa về đến nhà đã hỏi cô đâu. 
Thương Ngạn Thần hôm nay lái xe về biệt thự vừa vào đến cửa nhà quản gia Lâm liền chạy ra chào anh mọi người đang làm việc cũng lập tức dừng lại mà cúi đầu chào thiếu gia. 
“Thiếu gia, cậu về rồi!” – Quản gia Lâm và mấy người giúp việc cung kính đứng một bên trong phòng khách, mỉm cười chào anh. 
Thương Ngạn Thần không có biểu cảm gì, khẽ gật đầu, cởi áo vest ngoài ra rồi đưa cho bà 
Bây giờ vẫn còn sớm Thương Ngạn Thần đoán chắc là Nhã Hân giờ này cô chưa lên phòng. Anh nhìn xunh quanh nhà cũng không thấy cô, anh liền hỏi quản gia: 
“Cô ấy đâu rồi?” Anh ra vẻ tùy ý hỏi. 
Quản gia Lâm biết thiết gia hỏi cô ấy là đang nói tới thiếu phu nhân, bà trả lời: 
“Thiếu phu nhân đang ngồi ở vườn hoa ạ, để tôi đi gọi cô ấy” 
Bà đang định đi gọi thì Thương Ngạn Thần lên tiếng: 
“Không cần! Bà đi làm việc đi để tôi tự đi được rồi” 
Nói xong, Thương Ngạn Thần ra khỏi phòng khách, đi về phía vườn hoa. 
Lúc đi đến khu vườn nhỏ đằng sau biệt thự, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai-ac-ma/2738258/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.