“…” 
Quả thật là quá độc mồm độc miệng. Cô cũng không nói thêm gì nữa mà mang cặp sách đi thẳng lên lầu. 
Vào trong phòng cô lập tức vứt cặp sách lên giường rồi ngã người ra giường lầm bầm. 
“Buổi sáng thì vẫn còn mặt dày đưa mình đến nhà ăn còn cướp miếng bánh từ trong miệng mình nữa. Xong đến tối thì lại làm vẻ mặt vô cùng lạnh lùng khó coi. Lật mặt cũng nhanh thật” 
Cô tắm rửa thay quần áo xuống nhà dùng bữa cùng anh. Cả bữa ăn hai người cũng chẳng hề nói với nhau câu nào. 
Ăn xong cô lên lầu còn anh thì ra thư phòng làm việc. 
Nhã Hân vừa bước vào phòng thì tiếng chuông điện thoại reo lên…Rừm…rừm…rừm… 
Cô nhấc máy lên nghe “Alo…” 
Cô còn chưa kịp hỏi đầu dây bên kia là ai thì đã nghe thấy tiếng mắng chửi của đàn ông qua điện thoại: 
“Xem ra mày vẫn sống rất tốt nhỉ? Làm Thương thiếu phu nhân đã gần được năm tháng tồi mà tao vẫn chưa nhận được đãi ngộ nào từ Thương Thị. Mày đừng quên mày còn nợ chúng tao cái gì” 
Đầu dây bên kia chính là cha nuôi của cô Đường Mặc Lỗi, không biết công ty họ đã sảy ra chuyện gì mà khiến ông ta tức giận và nóng vội như vậy… 
Người Nhã Hân run lẩy bẩy bây giờ mối quan hệ giữ cô và Thương Ngạn Thần đang có tiến triển tốt. Nếu cô nhờ anh giúp chuyện của Đường gia thì anh sẽ coi cô chẳng khác nào là người phụ nữ vì danh lợi mà quyến rũ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai-ac-ma/2738243/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.