Cô gái xinh đẹp dịu dàng đang đứng trước cửa chào mừng anh trở về. Khuôn mặt của cô đã một tháng anh không gặp thật sự bây giờ nhìn cô như vậy trong lòng anh có một chút dao động. Con ngươi đen láy dường như không hề có chút gợn sóng nào, cô giống một pho tượng búp bê như pha lê, tràn ngập mộng ảo và xinh đẹp.
Bầu không khí yên tĩnh phối hợp nhuần nhuyễn với hoàn cảnh tuyệt đẹp của hai người ngay lúc này.
Nhã Hân e thẹn đi đến trước mặt anh hỏi:
“Anh về rồi à?”
Thương Ngạn Thần không từ chối sự quan tâm của cô mà lại có chút trêu chọc “Sao nhớ tôi à?”
Cô nhíu mày lại, đôi môi xinh đẹp như cánh hoa đào nở rộ khiến người ta chỉ muốn hôn lên đó khuôn mặt cô lúc này đỏ như trái cà chua ấp úng nói;
“Làm…làm gì có chứ! Anh nghĩ nhiều quá rồi”
Thương Ngạn Thần nhếch hai hàng lông mày, cả người hơi nghiêng về phía trước rất gần với mặt cô
Chỉ trong nháy mắt, hơi thở đàn ông lập tức bủa vây lấy Nhã Hân.
Giọng nói trầm khàn mà đầy quyến rũ của anh vang ngay bên cạnh tai cô khiến cả mặt Nhã Hân đỏ bùng như trái cà chua:
“Thật không?”
Nhã Hân “Thật-t…” lời phủ định của cô vừa đến cửa miệng liền bị Thương Ngạn Thần kéo vào trong lòng.
Anh lập tức vòng tay qua eo cô kéo cả người cô ngac vào lòng mình
“Aaaa…” Nhã Hân
Trái tim Nhã Hân đập “thịch” một tiếng, ánh mắt cũng bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai-ac-ma/2738239/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.