Nhã Hân nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Thương Ngạn Thần, thật muốn giải thích những gì sảy ra ngày hôm nay đều là do xuất phát từ trái tim của cô, cô không hề diễn kịch, cô thật sự nhớ anh nên mới có những hành động như vậy. 
Nhưng lời nói đến cửa miệng cô lại không muốn nói nữa, cứ để mặc cho anh hiểu lầm dù gì giữa hai người bây giờ chẳng còn một chút hi vọng nào nữa cả. 
“Muốn tôi giúp đỡ cũng được thôi! Tôi là một thương nhân không thể lỗ vốn được phải có cái gì trao đổi hoặc khiến cho tôi hài lòng thì lúc đấy tôi có thể cân nhắc chuyện giúp đỡ Đường gia hay không?” 
Giọng điệu của Thương Ngạn Thần lạnh như băng, tàn nhẫn nói ra từng câu từng chữ. 
Nhã Hân “Trao đổi-hài lòng?” Trên người cô chẳng có một thứ gì đáng giá, anh muốn cô phải trao đổi gì thì mới chịu giúp đỡ. Còn việc làm cho cái người suốt ngày trưng ra cái bộ mặt lạnh lùng như anh, đó mà để cô khiến anh hài lòng thì khó hơn cả mò kim đáy biển. 
Xem ra rất khó để cho Thương Ngạn Thần có thể dễ dàng đồng ý giúp đỡ. Anh ta ở trong thương trường bao nhiêu năm nên có rất nhiều thủ đoạn mà cô không thể lường trước được đều là máu lạnh vô tình. 
“Hầu hạ làm tôi thoả mãn là được!” Giọng điệu anh lạnh như băng nói. 
Giọng nói lạnh lẽo và trào phúng như vọng lên từ địa ngục bật ra từ miệng Thương Ngạn Thần. 
Cô cắn chặt răng, trái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai-ac-ma/2738232/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.