Bác sĩ rời đi cô cũng xuống quầy thanh toán làm thủ tục nhập viện cho anh. Xong xuôi cô lại chạy ra ngoài mua cho anh một chút cháo trắng lót dạ cho anh.
Thương Ngạn Thần đã được đẩy vào phòng bệnh v.i.p. Sắc mặt của anh bây giờ cũng không có bất kỳ cảm giác khó chịu nào.
Nhã Hân mua một phần cháo mang lên cho anh. Lúc cô mở cửa bước vào đã thấy anh tỉnh lại đang nằm trên giường bệnh.
“Tôi có mua ít cháo cho anh! Anh dậy ăn chút gì đó lót dạ rồi mau uống thuốc đi. Tại sao anh không nói cho tôi biết anh không ăn được mấy thứ đó”
Thương Ngạn Thần nhìn Nhã Hân anh không nói gì chỉ nhận lấy bát cháo nóng hổi từ tay của cô.
“…”
“Thôi dù sao chuyện này cũng là lỗi của tôi tại tôi không hỏi anh trước”
“Anh không hề biết bệnh mình lại trở lên nặng như vậy…em đừng trách bản thân mình. Tất cả lỗi là do anh!”
Cô không cần biết ai đúng ai sai nhưng dù sao cô cũng cảm thấy bản thân mình có chút quá đáng.
“Chuyện ngày hôm nay tôi nhật sự xin lỗi tôi không hề biết anh bị viêm loét dạ dày” Nhã Hân ân hận vì cô mà anh đã suýt chút nữa mất mạng rồi.
Thương Ngạn Thần nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô. Anh không trách cô, anh chỉ trách chính bản thân mình quá yếu đuối, để cô phải lo lắng cho anh như vậy.
“Anh không sao! Em đừng tự trách bản thân mình nữa. Dù sao anh cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai-ac-ma/2738089/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.