Khuôn mặt anh ghé sát vào mặt cô phả một hơi ấm nóng xuống cổ cô. Nhã Hân giật mình nhanh chóng đẩy anh ra.
Nhã Hân lườm anh!
“Vừa rồi em làm gì với anh à!” Giọng anh trầm khàn lanh lảnh vang lên.
Nhã Hân tức giận đẩy cánh tay của anh đang đặt ở eo mình ra, nhưng cô càng đẩy anh lại càng khoá chặt cô ở trong lòng anh, không để cho Nhã Hân có cơ hội cự tuyệt.
Rõ ràng anh biết rồi lại còn cố hỏi để làm cho cô mất mặt.
“Anh…”
Thương Ngạn Thần yêu chiều đặt cằm mình lên đầu cô nhẹ nhàng nói “Ngủ tiếp đi giờ vẫn còn sớm!”
Nhã Hân “Tôi không buồn ngủ anh buông tôi ra!”
Thương Ngạn Thân vẫn nhất quyết ôm chặt lấy cô không chịu buông. Nhã Hân nằm trong lòng anh thì không khỏi động đậy, hết đấm vào vai lại đấm vào tay anh. Bên trên không được cô lại dùng chân đạp mà Thương Ngạn Thần vẫn không nhúc nhích. Cô đấm đánh rất biết lựa chỗ hoàn toàn không chạm vào chỗ đau của anh.
Sau một hồi vẫn không thấy anh có ý định buông tha cho cô. Nhã Hân nhẹ giọng, giọng nói mang theo chút giọng mũi uỷ khuất nói:
“Tôi đói!”
Lúc này Thương Ngạn Thần mới nâng khuôn mặt hậm hực của cô lên nhìn vào. Giọng nói dễ dương như khứa trong tim anh, dù không muốn buông nhưng vì lần đầu tiên thấy cô làm nũng nên anh mới lới lỏng tay mình đặt ở eo cô.
Thương Ngạn Thần nâng khuôn mặt cô lên ngang với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai-ac-ma/2738086/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.