Ở trên xe lúc này Nhã Hân gào thét đến khản cả giọng nhưng Thương Ngạn Thần vẫn nhất quyết không thả cô xuống xe. Vẻ mặt đầy oán trách và khó chịu, cộng thêm vừa rồi lúc bị vác lên xe trước mặt bao nhiêu người như vậy càng làm cô cảm thấy vừa tức, vừa xấu hổ.
“Thương Ngạn Thần anh điếc sao? Tôi không muốn ngồi xe của anh, anh mau thả tôi xuống!”
Thương Ngạn Thần liếc qua gương chiếu hậu nhìn người con gái đang ngồi đằng sau xe hậm hực mắng mình. Người đàn ông nhìn cô với vẻ mặt giận dữ kia, đôi mắt sâu của anh đột nhiên tối sầm đi.
Nhã Hân còn đang định nổi nóng nói gì đó, nhưng thấy trong mắt anh dường như còn nhiều tức giận hơn mình, gần như chỉ muốn nuốt chửng bóng hình mình trong mắt mình thì cô lập tức im bặt…không dám làm ầm ĩ trong xe nữa mà cô ngồi ngoan ngoãn như một đứa trẻ vừa bị phụ huynh bắt gặp ra ngoài ăn cùng với bạn trai.
Nhã Hân nhìn gương mặt không cảm xúc đang nhìn cô chằm chằm của anh qua gương chiếu hậu thì liền lập tức né tránh ánh mắt anh.
Trong xe cực kỳ yên tĩnh Thương Ngạn Thần thì vẫn dữ khuôn mặt lạnh như băng không nói một lời nào mà chỉ chuyên tâm lái xe.
Nhã Hân chỉ cần ngẩng mặt lên là lọt thỏm vào cặp mắt đen tối u ám vừa sâu thẳm và nóng bỏng của anh. Ánh mắt dường như tỏa ra một lực hút, hút người ta vào biển sâu phẳng lặng, không có đường nào trốn thoát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai-ac-ma/2738081/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.