Thương Ngạn Thần bật cười đưa tay ra định xoa đầu cô, nhưng Nhã Hân lại tưởng anh định làm gì mình nên liền tránh cái đụng chạm đó của anh.
Cánh tay to lớn của anh lơ đễnh trên không trung, nhưng do cánh tay anh dài lên anh chỉ vén vài sợi tóc mai của cô ra đằng sau.
“Thế mà bảo không sợ anh sao? Em xem hành động của em kìa!”
Nhã Hân không nhìn anh nữa cô chăm chú ăn cơm, chẳng mấy chốc đồ ăn trên bàn hết sạch chỉ còn chừa lại một vài miếng.
Anh lại sắp xếp nhận rửa bát nhưng Nhã Hân nhất quyết dành cho mình phần rửa bát, cô nói:
“Anh nấu cơm rồi thì em sẽ rửa bát, anh không được dành với em!”
Thương Ngạn Thần cũng không tranh rửa bát với cô nữa mà để lại cho Nhã Hân rửa, còn anh thì đi lấy một chút trái cây tráng miệng.
Nhã Hân cảm thấy không khí lúc này thật ấm áp, rất giống với một gua đình hạnh phúc. Chồng nấu cơn vợ rửa bát không thì ngược lại.
Nhã Hân nhanh chóng đã rửa bát xong, cô lau một lượt bếp nấu rồi mới đi ra ngoài. Trái cây được anh sắp xếp rất gọn gàng đẹp mắt, cô không tin anh còn lại rất khéo tay nữa.
“Em lại đây ăn trái cây đi!”
Nhã Hân đến gần nhưng không ngồi chung một chỗ với anh mà cô ngồi đối diện với anh ăn trái cây. Bây giờ cũng đã là tám giờ tối cô phải về nhà.
Bọn họ vừa mới giải quyết được hiểu lầm cô cũng không vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai-ac-ma/2738076/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.