Sau khi tiễn mẹ anh đi xong, Thương Ngạn Thần quay sang kéo Nhã Hân vào lòng mình.
Nhã Hân giật mình ngước lên nhìn khuôn mặt tà mị của anh “Anh làm cái gì vậy?”
“Vừa rồi ai nói anh già, anh lớn tuổi, anh đã hơn ba mươi hả?” Thương Ngạn Thần ghé sát vào tai cô giọng trầm khàn ái muội nói.
Nhã Hân sợ hãi nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của Thương Ngạn Thần cô chạy vào trong nhà. Nhưng rất nhanh anh đã bắt cô lại, nhấc bổng cô lên đi đến bàn ăn đặt cô ngồi trên bàn.
Nhã Hân hốt hoảng “Anh…Ư…Ưm…”
Nhã Hân chưa kịp phản kháng môi lưỡi anh tiến quân thần tốc nhanh chóng chiếm lấy khoang miệng nhỏ nhắn của Nhã Hân. Cô bất ngờ bị anh tập kích không có cách nào chống cự đành cuốn theo nụ hôn cuồng nhiệt đó của anh.
Sau một hồi môi lưỡi triền miên anh rút cạn sạch không khí của cô mới luyến tiếc buông tha để cho cô hít thở không khí.
“Em có biết khi em mặc áo của anh bước ra thì bên dưới thằng em của anh rất khó chịu không? Lúc đấy anh chỉ muốn tiến đến đè em dưới thân mà nhập thân thể của em vào anh hoà làm một.”
“Anh…a…đồ vô liêm sỉ! Anh mà bắt nạt em, em sẽ méc mẹ” Nhã Hân hổn hển nói.
Thương Ngạn Thần mỉm cười nhìn cô “Được đến lúc em méc mẹ anh thì anh gửi nhờ nòng nọc trong bụng em được không?”
Dứt lời anh lại một lần nữa hôn lên môi cô, Nhã Hân như một chất gây nghiện khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai-ac-ma/2738059/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.