“Vừa rồi là quà cho em đó, chẳng lẽ em không hài lòng với nụ hôn của anh sao? Không sao! Em không hài lòng thì bây giờ chúng ta hôn lại đến khi nào em hài lòng thì mới thôi!” Khuôn mặt đẹp trai của Thương Ngạn Thần tỉnh bơ như không hề biết bản thân mình vô liêm sỉ đến mức nào.
Nhã Hân lạnh lùng lườm anh một cái.
Lúc này Thương Ngạn Thần mới không trêu cô nữa anh đi lại bàn bàn việc ngồi xuống. Rồi lấy một hộp bánh mochi ra đưa về hướng cô
“Quà của em”
Nhã Hân nhìn thấy thì liền chạy về phía anh nhận lấy hộp bánh rồi mở ra
“Wowww! Bánh mochi trông ngon quá đi”
Thương Ngạn Thần nhìn cô trông vui vẻ như vậy anh cũng mỉm cười theo.
Nhã Hân đem hộp bánh lại ghế sofa ngồi ăn. Thương Ngạn Thần đi đến ngồi cạnh cô cúi đầu ghé sát vào tai cô, trầm giọng nói: “Ngon không?”
Nhã Hân đang cắn dở miếng bánh cô trả lời “Anh muốn thử không?”
Cô lấy một cái bánh còn nguyên đưa về phía anh, nhưng Thương Ngạn Thần lại không ăn cái đấy mà anh cầm lấy tay cô đút miếng bánh cô đang cắn dở cho vào miệng mình.
“Anh…Miếng đấy em đang ăn dở mà!”
“Rất ngon!” Thương Ngạn Thần tà mị nói.
Nhã Hân nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh cô lập tức quay mặt khác chỗ khác. Đúng là tên đàn ông yêu nghiệt, ăn bánh thôi có cần phải đẹp trai đến vậy không.
Thương Ngạn Thần cười thầm anh dùng tay mình giữ chặt lấy cằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai-ac-ma/2738054/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.