Lúc trở về biệt thự Tô Thu Vũ nhanh chóng thay ra bộ đồ khác, còn chưa kịp sấy khô tóc đã phải bôi thuốc. Trần Uy Bằng tự mình bôi thuốc lên mu bàn tay cô, chính là bàn tay đã bị phu nhân kia dùng giày cao gót đạp. Giờ nó đã sưng đỏ rồi, còn bị xước nữa:
"Đau...đau..." Tô Thu Vũ nhíu mày
Anh cũng cẩn thận hơn, không để cô đau. Cô nhìn anh lại nhớ đến lúc ở bữa tiệc, thái độ lúc đầu dường như cũng có sự biến đổi, cố xem như giữa hai người không có chuyện gì xảy ra:
"Cảm ơn"
"Vì sao lại cảm ơn?"
"Anh cứu tôi"
Cô không nhắc đến việc anh xem cô là vợ mình mà đòi công bằng. Mấy công ty kia không thể tiếp tục làm ăn, chẳng ai dám giúp mấy người đắc tội với Trần gia.
"Lần sau nhớ mang tên tôi ra hù dọa bọn họ. Đừng lấy bố ra làm lá chắn"
Cô bỗng thấy nóng bức trong người, cảm giác rất khó chịu liền bước vào phòng tắm.
Bên ngoài Trần Uy Bằng đang xử lý nốt việc ngày mai. Nhìn lên đồng hồ đã qua 30 phút mà người trong kia vẫn không có động tĩnh:
"Không phải là chết ở trong kia rồi chứ?"
Anh mở cửa phòng tắm xem thế nào, kết quả lại phát hiện cô đang ngâm mình trong bồn tắm, là nước lạnh. Cho dù có là nước ấm thì cũng không nên ngâm mình lâu. Anh kéo cô đứng dậy:
"Tô Thu Vũ, sẽ lạnh chết đấy. Tôi không muốn lại mang tiếng nữa đâu, 3 người là quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-thieu-gia-ma-ca-rong/2939709/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.