Lục Trí quay về, thần trí cứ để đi đâu không. Lúc thấy cậu thư ký có vẻ thẫn thờ, Trần Uy Bằng không kìm nổi tò mò, đã rất lâu anh không thấy Lục Trí như vậy, trước giờ luôn mang một vẻ mặt, lại lạnh lùng khó gần.
"Không phải cậu đưa cô ta đi à? Thế nào rồi?"
"Mọi chuyện đã đâu vào đấy rồi, cô ấy chỉ mua một căn nhà nhỏ bằng số tiền của mình. Phòng khách của căn nhà đó còn không rộng bằng phòng ngủ của tôi, nội thất không đầy đủ lắm"
Nếu đã không rộng bằng phòng của Lục Trí thì chắc chắn không bằng phòng của Trần Uy Bằng, anh nghĩ phòng khách đó chắc hẳn rất tồi tệ. Lại nhìn cái thẻ vẫn còn nguyên vẹn trên bàn, hồi sáng cô đã trả lại cho anh, không mất một đồng nào.
"Cô ta đi được hai ngày sẽ thấy hối hận thôi, mấy ngày qua ở trong Trần gia không cần lo nghĩ gì, phòng ở thì rộng rãi sạch đẹp. Giờ ra ngoài phải tự làm mọi việc"
Lục Trí nghĩ anh đã coi thường Tô Thu Vũ rồi, dáng vẻ lúc đó của cô vô cùng tự tin, e là sẽ không bỏ cuộc.
"Lúc nãy phu nhân có hỏi tôi thiếu gia Cảnh Văn có anh trai không?"
Trần Uy Bằng đang đọc sách bỗng ngừng lại động tác, anh gập sách lại, ánh mắt có vài phần phức tạp nhưng không nhìn Lục Trí:
"Cậu trả lời ra sao?"
"Tôi đã nói sự thật, Trần Cảnh Văn không hề có anh trai. Trong những mối quan hệ của cậu ấy cũng không xuất hiện người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-thieu-gia-ma-ca-rong/2939700/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.