Lúc đó Tô Thu Vũ rất sợ, sợ đến phát khóc. 
Chu Triết Trạch trói tay chân cô, tự mình đút thức ăn, tự mình thay đồ tắm rửa cho cô. Cho nên việc anh ta giữ mấy tấm hình nhạy cảm để đe dọa cô là có khả năng. Một tên như hắn làm gì có tình yêu và cũng không xứng được yêu. 
Hôm đó, Chu Triết Trạch nổi điên, hắn ép cô xuống giường, muốn ***** *** cô. Cô đã khóc lóc, khổ sở cầu xin nhưng hắn đều không chút thương xót, hai tay cô bị trói chặt vốn không thể làm gì. Lúc Tô Thu Vũ tuyệt vọng nhất cánh cửa phòng vốn đóng kín được mở ra, Trần Cảnh Văn ngay sau đó xông vào, mạnh mẽ kéo Chu Triết Trạch ra, đến mức hắn ngã lăn dưới sàn. Anh ôm lấy cô gái đang khóc nấc kia, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai cô: 
"Tô Thu Vũ, đừng sợ. Anh mang em ra ngoài" 
Hiện tại... 
Nhớ về hôm đó đúng thật may mắn. Chu Triết Trạch vì tội bắt cóc mà bị bắt bỏ tù 6 năm, không ngờ hôm nay cô gặp lại anh ta. Nỗi sợ dâng lên lần nữa. Hắn còn nói đang giữ mấy tấm hình khi đó cô lại càng sợ hơn, nếu mấy bức hình đó lộ ra cô nhất định không trụ nổi. Nếu nhà chồng biết cô từng trải qua chuyện như vậy nhất định sẽ cho cô là con người tùy tiện. 
Kể từ khi đó, Tô Thu Vũ luôn cảm thấy có người theo dõi mình. Bất luận là đi đâu hay làm gì, tâm lý cô ngày càng bất ổn, luôn nơm nớp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-thieu-gia-ma-ca-rong/2939663/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.