Trời vẫn đang đổ mưa, những hạt mưa rơi xuống cơ thể, Tô Thu Vũ đều có thể cảm nhận rõ ràng, vậy mà Trần Uy Bằng ở trên người cô, lại làm như không có gì, vẫn cúi xuống mút mát chiếc cổ trắng nõn.
"Trần Uy Bằng, mau dừng tay!" Cô muốn đẩy anh ra nhưng không được
Anh vẫn thản nhiên dò xét, môi ghé lại tai cô, liếm lên đó rồi cắn nhẹ. Tô Thu Vũ cảm thấy Trần Uy Bằng sẽ làm mọi chuyện ngay tại đây.
"Không được" Cô nhắm chặt hai mắt
Tô Thu Vũ đầy đủ nhận thức, cho dù là buổi tối bọn họ cũng không thể làm ở bên ngoài, ngay dưới cơn mưa thế này.
Bàn tay anh đặt trước ngực cô, kéo lớp vải che chắn xuống, hai bầu ngực tròn trĩnh với nhụy hoa đỏ đẹp mắt lập tức xuất hiện. Anh hôn lên đó một cái rồi nhanh chóng ngậm lấy nhụy hoa, cắn mút như đứa trẻ khát sữa, một tay nhào nặn bên còn lại, vô cùng vừa tay. Nụ hoa được yêu chiều liền thấy thoải mái.
Anh rời khỏi cô, bàn tay chạm vào da mặt cô, ướt đẫm, trắng nõn:
"Thế nào? Không phải vẫn rất thích sao?"
"Không thể làm bên ngoài!"
Anh ghé sát tai cô:
"Sao lại không thể? Ở đây chẳng có ai qua lại"
Tuy là không có ai qua nhưng ở bên ngoài rộng như vậy, Tô Thu Vũ không đủ tự tin cùng Trần Uy Bằng làm ở bên ngoài. Ít ra cô cũng là con người, cô có cảm xúc. Đã vậy trời còn đang mưa, không biết anh nghĩ gì trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-thieu-gia-ma-ca-rong/2939652/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.