Đã hơn 11 giờ đêm, cả khu phố tĩnh mịch. Hôm nay Tô Thu Vũ không được khỏe nên đã nghỉ việc một hôm, Từ phu nhân luôn nhắc cô phải ăn uống đầy đủ, cứ cách vài tiếng lại gọi đến hỏi thăm. Cô cũng mệt nên ngủ sớm.
Tô Thu Vũ vốn đang miên man trên giường, lại bị một loạt tiếng đập cửa làm cho tỉnh giấc:
"Mở cửa! Tô Thu Vũ, mở cửa ra!" Tiếng một người đàn ông nào đó vừa đập cửa vừa lớn tiếng gọi
Khu phố vốn đang yên tĩnh tự nhiên bị quẫy nhiễu, hàng xóm cũng phải chịu phiền phức. Nhà nhà sáng đèn, tiếng nói vang lên:
"Là tên điên nào đang đập cửa thế?!"
"Giờ này còn không để người ta ngủ à?"
Ai cũng biết là người kia đang đập cửa nhà Tô Thu Vũ:
"Thu Vũ, cô còn không ra mở cửa đi! Cánh cửa sắp bị sập luôn rồi đấy!"
Cô không muốn hàng xóm phàn nàn, chỉ là cái giọng nói quen thuộc này khiến cô không dám ra.
Tô Thu Vũ mệt mỏi lết thân ra, quả nhiên là Trần Uy Bằng. Anh không mở cổng mà vào được, vậy mà lại đập cửa khiến hàng xóm bị làm phiền.
"Trần Uy Bằng, sao anh đến đây?"
Vừa thấy cô anh đã lao vào, cả người loạng choạng ôm lấy cô. Áp sát trán mình với trán cô sau đó gục xuống vai cô.
"Trần Uy Bằng!"
Cả người anh đầy mùi rượu, chắc chắn là say rồi. Nhưng cô nhớ chính miệng anh khẳng định ma cà rồng không thể say mà.
Cơ thể anh so với Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-thieu-gia-ma-ca-rong/2939617/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.